“Tôi biết, tôi sẽ không chạy trốn, cho dù một tháng sau anh trở về, tôi vẫn sẽ ởtrong này.” Nàng nhẹ giọng nói, thật ra nàng muốn nói trong tay hắn có cô nhiviện, nàng có thể chạy đi đâu.
“Em thông minh thế hẳn là biết kết quả việc chọc giận tôi, hy vọng có thểgiống như em nói vậy.” Đôi mắt u ám thâm thúy của hắn lóe lên hàn quang, khôngcoi ai ra gì, không thèm mặc quần áo bước thẳng vào phòng tắm.
Nàng xấu hổ quay đi, không dám tùy tiện xem loạn, chợt xoay người vội vàngchạy ra ngoài.
Về tới phòng ngủ của mình, nàng đột nhiên nhớ tới hắn hình như chưa nói cụthể thời gian đi công tác. Nhưng mà, mặc kệ, chỉ cần có thể tạm thời thoát khỏihắn, cho dù là một đêm cũng tốt.
Tay phải kìm lòng không đậu, đưa lên xoa xoa má, hiện tại có thể cảm nhận,vừa rồi kích tình, hơi thở ấm áp của hắn phả vào mặt nóng rực, mùi rượu tinhkhiết cùng mùi thuốc lá thản nhiên lẻn vào khoang mũi, mang theo mị lực đặc biệtcủa đàn ông.
Không đúng, sao mình có thể nghĩ như vậy, giây lát, nàng dùng sức lắc lắcđầu, hắn là ma quỷ, chỉ biết lấy đùa bỡn cùng vũ nhục nàng làm vui, nếu khôngphải có tờ hợp đồng kia trói buộc nàng, nàng hận không thể cách hắn càng xa càngtốt, đời này không bao giờ nhìn thấy hắn.
Nàng kinh ngạc ngồi vào bàn học, mở vở ghi mượn của người khác, mấy ngày naynàng bỏ học nhiều lắm, sắp tốt nghiệp rồi, nàng phải lập tức bổ sung mớiđược.
****
Ánh nắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995726/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.