“Em là…” Nữ nhân quá sợ hãi, vừa định mở miệng giải thích, cánh tay đã bị túmchặt, hắn không để ý mọi người trợn mắt há mồm cùng bộ quần áo không chỉnh củanàng ta, không hề lưu tình ném về phía cửa lớn.
“Ngày mai cô đến chỗ Từ trợ lí lấy chi phiếu.”
Nghe câu đó, nữ nhân quá sợ hãi, nghĩ đến chính mình sắp rời đi người đàn ôngđộc thân giá trị hàng đầu, đương nhiên cùng đó là miếng cơm manh áo cũng sẽ mất,nữ nhân kia mới ý thức được khả năng thật sự chọc giận hắn.
“Lạc, em sai lầm rồi, anh tha thứ em được không? Em sai lầm rồi…. Không cầnđuổi em đi… Không cần chia tay… Cầu anh… Em yêu anh… Em không thể không có anh…Lạc… Ngẫm lại những ngày chúng ta cùng một chỗ vui vẻ… Em thật sự yêu anh…”
Nữ nhân không ngừng rùng mình, thân thể liều mạng hướng về phía sau, gần nhưngã ngồi trên thảm, nàng cứng rắn nặn ra vài giọt nước mắt, hy vọng có thể đảđộng hắn.
Nhân câu nói cuối cùng của nàng, hắn cười nhạt một tiếng, đôi mắt lạnh lungnhìn chằm chằm đối phương: “Yêu? Cô yêu người tôi, hay là yêu tài lực phía sautôi? Nếu hôm nay tôi là một kẻ bình thường trên đường, cô sẽ yêu tôi sao? Đồ nữnhân dối trá! Nói cho cô, trong từ điển của Doãn Lạc Hàn này không hề có từ“yêu”, tôi cùng không cần nhận gì một người ở trước mặt tôi nói từ này, trướcđây không, hiện tại sẽ không, tương lai càng không thể.”
“Lạc…” nữ nhân hoàn toàn bị lời nói lãnh khốc cực độ dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995690/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.