Nhìn nàng giận dữ đóng sầm cửa xe, khuôn mặt lạnh lùng của Doãn Lạc Hàn khônglộ chút cảm xúc nào, ấn một nút nhỏ, cửa thủy tinh cách âm với lái xe được mởra, thanh âm lạnh như băng trực tiếp ra lệnh: “Lái xe.”
Mười phút sau, chiếc Cadillac dừng lại, cửa xe bị mở ra, một thân ảnh mặc váyngắn bó sát chui vào, như bạch tuộc ép sát vào người Doãn Lạc Hàn.
“Lạc, hôm nay sao lại đón người ta trễ vậy?” Nữ nhân dính vào ngực Doãn LạcHàn, mắt toát lên tia nhìn tham lam: “Người ta đứng ở chỗ này đợi hơn nửa giờ,giờ chân người ta đau quá, đôi giày chắc cũng sắp hỏng rồi. Anh phải bồi thườngngười ta, người ta hôm nay nhìn trúng một đôi Jimmy choo…”
Thì ra là muốn một đôi giày Jimmy choo, đây mới là mục đích cuối cùng của côta. Doãn Lạc Hàn nhếch môi châm biếm, mắt nhìn khuôn mặt son phấn dày cộm, dángvẻ kệch cỡm xoa bóp mắt cá chân, làm hắn dấy lên một loại cảm giác chán ghét, cólẽ bốn tháng là quá dài, cảm giác mới mẻ của hắn với nàng đã đến giới hạn.
Thấy hắn không nói gì, nữ nhân kia hiển nhiên có chút hoảng, nàng thấy mắthắn không hờn giận, nghĩ đến hắn luôn luôn thích nữ nhân nhiệt tình như lửa, vộivàng trưng ra một nụ cười kiều mị: “Lạc, hôm nay em có một bất ngờ rất lớn dànhcho anh.”
Nữ nhân một bên yêu kiều, nhẹ nhàng nói, một bên lấy tay nhẹ nhành đẩy cà vạtcủa hắn, thuần thục lướt qua chiếc áo lót nửa khép nửa mở, bàn tay dụ hoặc xoanắn khuôn ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995686/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.