Nhất thời, nàng không thể mở miệng phản bác hắn, trốn tránh nhìn ra ngoài cửasổ, nàng từng tự nhận là che dấu vô cùng tốt, không ngờ hắn đã sớm nhìnthấu.
Thấy nàng không nói gì, Lôi Thiếu Đằng càng thêm tin tưởng, cầm tay nàng lên.“Mân Mân, chúng ta quên tất cả những chuyện không vui đi được không, một lần nữabắt đầu, anh sẽ bù lại…”
“Không, tôi không muốn.” Nàng đột nhiên quay đầu lại, “Tôi thừa nhận ba nămqua tôi vẫn còn ôm một tia ảo tưởng không nên có, nhưng tất cả đều đã qua. Thứđã bỏ lỡ, vĩnh viễn cũng không thể lấy lại.”
“Mân Mân, anh biết em còn giận anh, để anh giải thích.” Hắn cầm chặt taynàng, trong mắt lộ ra một tia khủng hoảng, “Chỉ cần em trở lại bên cạnh anh, anhsẽ làm tất cả mọi chuyện, ngươi rời khỏi tên đàn ông kia đi, anh ta không thểmang lại hạnh phúc cho em. Nếu anh ta thật sự thích em, sẽ không để người congái mình yêu bôn ba khắp nơi làm thuê.”
“Tôi hạnh phúc hay bất hạnh không phải do anh, hơn nữa anh cũng không có tưcách quản chuyện của tôi.” Nàng vội vàng cướp lời hắn, dù sao chuyện này là nànglừa hắn.
Lôi Thiếu Đằng cụp mắt, do dự một lúc, “Em có biết ngày đó anh nhìn thấy dấuhôn trên cổ em khó chịu thế nào không? Anh thấy anh sai rồi, anh vẫn nghĩ chờanh tốt nghiệp xong cùng Ngải Phù giải trừ hôn ước, sẽ giải thích hết với em,như vậy em vẫn chờ anh.”
Nàng cắn môi, hắn để ý nàng, kỳ thật trong lòng hắn vẫn có nàng, nàng nhận rabuồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995664/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.