Lôi Thiếu Đằng chậm rãi buông tay nàng ra, cười khổ: “Mân Mân, em đang trách anhmấy năm nay vẫn lạnh lùng với em đúng không? Kỳ thật anh có nỗi khổ.”
Nhìn khuôn mặt tuấn tú đang bối rối kia, Mân Huyên hừ lạnh một tiếng, “Chắcanh muốn nói, anh bắt buộc phải theo cha mẹ sắp đặt, đính hôn cũng là bất đắcdĩ, không phải anh tự nguyện chứ gì?”
“Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện được không? Anh sẽ đem sự tình từ đầu đếncuối nói với em.” Hắn kéo cửa xe, muốn thuyết phục nàng lên xe.
“Thực xin lỗi, Lôi thiếu gia, tôi không có hứng thú nghe chuyện giữa anh vàNgải Phù. Tôi cũng không muốn biết.” Nàng lạnh lùng từ chối hắn, bước tránh sangbên cạnh. Hắn lại nhanh chóng che trước mặt nàng.
“Mân Mân, tuy em không có hứng thú nghe chuyện giữa anh và Ngải Phù, nhưnganh vô cùng hứng thú chuyện giữa em và tên nam nhân kia.” Ngực hắn phập phồng,đôi mắt chăm chú nhìn nàng, thốt ra câu nói đầy ẩn ý.
Nàng kinh ngạc ngẩng đầu, người này rốt cuộc đang nói cái gì?
Nàng định mở miệng nói, lại bị hắn chặn miệng: “Anh biết em lại định nói mìnhbận rộn nhiều việc. Em làm việc nửa ngày được bao nhiêu tiền, anh trả gấp mườilần.”
Nàng kinh ngạc một chút, thầm nghĩ chắc hắn điên rồi, có tiền cũng không cầnném tiền qua cửa sổ như vậy chứ, nhịn không được xem thường nhìn người trướcmặt, xoay người đi nhanh về trước, nhưng Lôi Thiếu Đằng vẫn không tha, đuổitheo, chắn trước mặt nàng.
“Hai mươi lần.”
Nàng sửng sốt ngước lên, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995661/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.