“Tôi không nghĩ thế nào.” Doãn Lạc Hàn lạnh lùng nhấc khóe môi, nắm chặt cổtay nàng, mang theo hơi thở nguy hiểm tiến gần mặt nàng, “Tôi chỉ muốn thu lạiba trăm vạn kia, đơn giản vậy thôi.”
“Nhưng tôi đã nói rồi, tôi không thể có ngay số tiền lớn như vậy được. Đếntột cùng anh muốn làm gì, cứ nói cho rõ ràng, giấu đầu lòi đuôi như vậy khônggiống chuyện Doãn đại tổng tài nên làm.”
Bị hắn nắm chặt cổ tay, nàng có chút căm tức, trực giác nói cho nàng ngườinày rất nham hiểm, không chừng hắn đã điều tra hoàn cảnh của nàng nhất thanh nhịsở (1),lại bức nàng như vậy, tựa hồ vì mục đích khác.
Gương mặt tuấn tú của Doãn Lạc Hàn hiện lên nụ cười quỷ quyệt, hoàn toànkhông thèm để ý đến ánh mắt phun hỏa của nàng, “Chúng ta kí một hợp đồng thếnào? Nó có thể mang đến cho em ba trăm vạn, quan trọng là em có hứng thú nghehay không.”
Nụ cười kia của hắn thật làm người ta nổi cả da gà, nàng cắn môi, nắm chặttay, cố gắng không đấm hắn một phát, “Nói đi.”
Hắn tà nghễ nhìn nàng, đôi mắt đen sâu thẳm tràn ngập châm biếm, thong thảnói: “Không thể chối cãi tôi có rất nhiều tình nhân, chỉ còn thiếu một tình phụấm giường, tôi nghĩ hẳn em rất thích hợp.”
“Anh, anh nằm mơ.” Nàng đột nhiên ngừng thở, cảm giác phẫn nộ vì bị nhục nhãtràn ngập lồng ngực, nàng giãy dụa càng mạnh. “Anh buông ra mau. Nếu anh cần mộtả tình phụ, tôi tin chắc đàn bà con gái sẽ đua nhau xếp hàng dài mặc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995653/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.