Trăng một mình, một nửa lưỡi liềm.
Bướm múa giữa hoa, hương thơm ngọc bích.
Cảnh đẹp như thơ, nhưng lòng đau như cắt!
Ngồi ở ngoài sân, lắng nghe tiếng lá cây xì xào, Tử Khuynh khóc đau thương.
Đêm qua ở phủ tướng quân, đại môn đều bị giết sạch, không còn ai sống sót!
Hôm nay phu quân nạp thiếp, nến đỏ rượu thơm, khách đến chật nhà!
Châm chọc, thật sự châm chọc!
Bàn tay siết chặt, một giọt máu đỏ tươi từ trong lòng bàn tay chảy xuống, rơi xuống đất, tạo thành một đóa hoa máu.
“Tiểu thư, đã đến lúc đi rồi, người có muốn...” Nhìn Tử Khuynh ngồi trên ghế, vẻ mặt thống khổ, Tiểu Đào cũng đau thương theo.
“Đi thôi.” Thanh âm khàn khàn trầm thấp, mang theo đau thương.
Từ trong ống tay áo rơi xuống một chiếc vòng, rơi xuống đất, vỡ vụn.
Chưa đi tới hội trường, một ca vũ đụng vào Tử Khuynh, khiến chiếc vòng tay rơi xuống đất.
Nghe thấy tiếng vỡ của chiếc vòng tay, nắm chặt tay lại rồi buông ra, lòng Tử Khuynh đã đau đến chết lặng.
Hôm nay liền một lần giải quyết đi!
Bịch bịch bịch...
Tử Khuynh bước chân đi thẳng vào viện chính, đi xuyên qua đám người, ngồi lên ghế chủ vị, mọi người dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn lên, “Tiếp tục đi, sao dừng lại rồi?”
Tử Khuynh mở miệng, phía dưới liền trở nên náo nhiệt, bọn họ có chút kinh ngạc mà nhìn người ngồi ở trên ghế chủ vị. Một thân bạch y nữ tử, khiến cho người khác cảm thấy vô cùng xa lạ.
Từ khi nào Tử Khuynh lại dám ở trước mặt mọi người cao ngạo mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-phi-trong-sinh-doc-thu-nu-ma-y/188300/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.