"Đừng bao giờ nhắc đến hai từ 'con nuôi' với ta, con nghe rõ đây. Con là người nhà họ Nhiếp, nhớ kĩ điều đó" Anh tức giận bỏ lại cho cô một câu rồi quay lưng rời đi.
Cố An Ngôn đi đến bên cạnh tay đặt lên vai cô, mỉm cười:
"Anh đưa em về"
Nhiếp Khuynh Ngang lái xe đến bệnh viện, còn Nhiếp Anh Lạc được Cố An Ngôn lái xe chở về nhưng giữa đường cô lại nói:
"Đến Bar The Night đi"
"Ừ... Hả?" Cố An Ngôn giật mình phanh thắng gấp, tiếng bánh xe ma sát với mặt đất rít lên tiếng 'két' lớn.
"Em đủ tuổi rồi" Chỉ thấy cô nhắm mắt tựa đầu ra sau ghế phụ nghỉ ngơi.
Câu nói được thốt ra từ miệng cô tưởng chừng nhẹ nhàng là thế, nhưng khi đến tai Cố An Ngôn lại thành một ý nghĩa đặc biệt khác. Trong đầu hắn liền hiện lên ý xấu muốn trêu đùa cô. Nhưng miệng còn chưa thốt ra được một chữ, cô liền lên tiếng chặt đứt cái suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu cậu ta:
"Tôi gần đây đang trù tính muốn thử chưng cất nước hoa từ cơ thể người đấy"
Miệng cậu ta giật giật cứng đờ, cậu ta quên mất con nhóc này cũng là một 'tiểu ác bá' rất hung nha.
"Nhưng ba em mà biết là anh chết chắc đấy" Cố An Ngôn bật thốt lên câu nói rất dễ gây hiểu lầm mà cậu ta lại không biết.
"Ông ấy cũng nói, tôi trưởng thành rồi... Mà thôi, tại sao tôi phải nhiều lời với anh. Cho anh chọn một phương án, 1 là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452238/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.