Chương 37: KHÔNG TẦM THƯỜNG
Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Trước
Tiếp
Được Nhiếp Khuynh Ngang đích thân băng bó thật là 'may mắn'. Nhiếp Anh Lạc suốt quá trình cứ la đau, bây giờ đã nằm ngoan ngoãn đánh một giấc ngủ.
Anh ngồi một bên nhìn khuôn mặt ngoan ngoãn lúc ngủ của cô mà cười khẽ. Cô không đến nỗi ngốc, nếu như lúc đó được Iran cứu mà một mình bỏ chạy đi tìm người giúp đỡ thì chính là tự tìm đường chết. Ở đấy cô không hề hiểu biết một chút gì về lối đi. địa hình. Nhưng có một điều anh vẫn đang thắc mắc, những thứ đồ trong kế hoạch tiếp sau đó cô lấy được từ đâu. càng tức giận hơn là cô lại tính kế để bản thân chịu thiệt. Không được nhất định khi về anh phải dậy dỗ lại cô mới được.
Nhiếp Khuynh Ngang cầm điện thoại bước đến cửa sổ, nhấn vài cái rồi đưa lên tai.
Đầu bên kia đổi một hồi chuông rồi mới có người bắt máy.
'Ta nghe đây'
'Chú Vu, lần này cũng cảm ơn chú rất nhiều' Nhiếp Khuynh Ngang nói.
'Không có gì, ta cũng không giúp đỡ được gì nhiều, chủ yếu cũng là nhờ cô bé kia mới thuận buồm xuôi gió, giải quyết nhanh chóng vậy thôi' Vu Quân cười nhạt, không quên lời tán thưởng.
'Là tên kia báo tin với chú ạ?' Anh im lặng một lát lại hỏi.
'Ừm, cháu nợ hắn rồi đấy' Vu Quân vứt một câu đùa rồi ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452179/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.