Vừa bước ra khỏi phòng tắm cũng đã là hơn nửa đêm rồi. Cô mệt mỏi lê người trở về giường nằm xuống đi ngủ. Vì trời tối mà cô bỏ qua luôn bóng đen ngồi trên ghế nãy giờ.
"Ăn đêm không tốt cho sức khỏe đâu nhóc"
Bỗng một giọng nói lạnh lùng của đàn ông vang lên. Trong đêm tối thật khiến người ta thấy hốt hoảng.
"Hửm,... anh Tinh đấy à" Cô ngồi dậy dụi dụi mắt để vơi đi cơn buồn ngủ.
"Ừm, em thật không cẩn trọng gì cả. Để bản thân bị thương nặng như vậy" Đấy lại bắt đầu càu nhàu.
"Chẳng phải em vẫn rất ổn sao?" Nhiếp Anh Lạc hì hì nói.
"Em đó, đừng để bản thân bị thương nữa, vì như vậy sẽ... không ổn đâu" Anh ta định nói là 'anh sẽ đau lòng' nhưng nói rồi lại sợ cô né tránh, nên anh ta mới ngừng lại đổi cách nói khác.
"Vâng..."
Không gian lại rơi vào trong im lặng. Nhiếp Anh Lạc bỗng nói:
"Anh Tinh, việc trả thù em có thể rút lui dừng lại không?" Trong giọng nói của cô có phần đè nặng, khó xử.
"Tại sao?" Tần Tinh nghi ngờ hỏi lại.
"Em sợ bản thân sẽ hối hận"
Không biết tại sao từ lúc cô ở tộc Hunza đã luôn suy nghĩ nếu trả thù gây hại đến Nhiếp Khuynh Ngang thì cô sẽ như thế nào, những ngày tháng ở đấy chỉ xa anh vài ngày, nghĩ đến việc anh đang ở trong vòng tay của người con gái khác, nghĩ đến việc nếu như cô chết hoặc anh sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa. Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452173/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.