Dương Dĩnh ngồi trên ghế mệt mỏi chờ đợi, ả ta đã thấy cô bước vào trong đấy mãi vẫn chưa thấy ra, tâm tình cũng chẳng mấy tốt. Vừa thấy anh liền dịu dàng, đứng lên mỉm cười:
"Anh Ngang..." Nhưng lời nói ngọt ngào tựa mây bay của cô ta còn chưa nói hết liền bị anh lạnh nhạt cắt ngang.
"Đến đây làm gì?" Anh cũng tỏ rõ thái độ chán ghét ngồi xuống ghế nhìn cô ta.
"Bác Mai có nói sẽ để em đến đây không thay thì san sẻ giúp đỡ Lạc Lạc phụ giúp công việc cho anh" Ả bỏ mặc vẻ lạnh lùng của anh mà vẫn tươi cười nói. Biết sao được anh chính là ước muốn của biết bao nhiêu người phụ nữ luôn đấy có được không, bên ngoài đẹp trai bên trong có tiền đúng chuẩn "Sugar daddy" mà mấy chị em thường nói này.
"Cô thấy tôi ngược đãi con bé quá à?" Lại thêm một câu hỏi lạnh lùng chặn đứng lời nói của Dương Dĩnh, khiến vẻ mặt dịu dàng, xinh đẹp có chút biến đổi nhưng rất nhanh chóng liền bình thường trở lại.
Thật đúng là Bạch Mai đã không tìm thì thôi, cứ hễ tìm là đến cho anh những loại khó giải quyết như thế này. Nhẹ nhàng cũng không có phản ứng, mạnh mẽ cự tuyệt lại càng không.
Dương Dĩnh còn đang định mở miệng nói gì nữa nhưng đúng lúc này âm giọng gần như chế giễu của Nhiếp Anh Lạc lại cất lên:
"Ây da, dì Dĩnh không cần phải lo, ở công ty làm việc con cũng không phải chuyên ngành này nên anh ấy cũng không có giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452159/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.