Lục Vãn ngẩn người hai giây, lúc này mới hỏi: “Hạng 2? Chú biết điểm sao?”
Bố Hứa: “Chú không hỏi, nhưng cái này ngày mai công bố, đến lúc đó con sẽ biết thôi.”
Hứa Yêu cười to: “Lục Vãn cậu làm sao thế? Lần này lại không đạt hạng nhất à? Sao, không phục đúng không, cậu mà cũng có ngày này ha.”
Lục Vãn: “...Thật ra cũng không hẳn.”
“Ha ha ha cậu đừng xấu hổ, cứ thừa nhận đi.”
Lục Vãn không nói chuyện, ngược lại bố Hứa đang lái xe không nghe nổi nữa, chờ đến đoạn đèn xanh đèn đỏ thì ông cầm chai nước lên uống một nửa rồi ném về sau.
“Câm miệng, cả năm con đều xếp hạng hai từ dưới lên, sao còn không biết xấu hổ mà cười nhạo người khác hạng 2 từ trêи xuống?”
Hứa Yêu nhanh nhạy tránh được, bất mãn kêu lên: “Bố điên rồi ư? Sao bỗng nhiên muốn mưu sát con trai ruột của mình? Điều này sao có thể giống nhau được, trước kia con thi đều đếm ngược nhưng Lục Vãn thì hai lần liên tục chưa thi được hạng nhất rồi!”
Bố Hứa ngẫm nghĩ, aizz, thật đúng là như vậy, vì thế ông dịu dàng an ủi: “Lục Vãn, con đừng để trong lòng, con đã giỏi hơn rất nhiều người rồi.”
Lục Vãn: “...”
Thực ra cô không thất vọng.
Không có chuyện mỗi lần đề ra mục tiêu đều sẽ đạt được, chỉ cần còn đang tiến lên thì sẽ có cơ hội trở mình.
Không có con đường nào là vô ích, mỗi bước đi đều đáng giá.
Lần thi sau cô nhất định sẽ đạt hạng nhất.
Khát khao chiến thắng chết tiệt này!
Xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-me-giau-co-va-anh-trai-luu-luong-hang-dau-cuoi-cung-cung-tim-thay-toi/1696800/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.