Chương trước
Chương sau
Tiểu Trương muốn trọc cả đầu, vậy mà anh Du vẫn còn bắt sai trọng điểm.
“Cậu không biết nó điên đến mức nào đâu, lá gan của nó cực kì lớn, lái xe vô cùng nhanh, nhanh tới mức làm tôi sợ muốn chết.”
Tiểu Trương: “...”
Tốt lắm, gặp phải việc thế này thì quả nhiên ông chủ không đáng tin cậy.
Thôi bỏ đi, vẫn nên để phòng làm việc tới xử lý vậy.
Thật ra nếu minh tinh bị bắt gặp thì cũng không tính là tin tức quá giật gân.
Lục Bất Du là đỉnh lưu, sau khi gameshow phát sóng, "anh em họ Lục" lại rất nổi tiếng, vì vậy mới dẫn đến việc bị rất nhiều người chú ý.
Đã có rất nhiều video và ảnh chụp trong buổi tối hôm nay xuất hiện ở trêи mạng nhưng tất cả đều rất mờ.
Hầu hết bình luận của cư dân mạng cũng đều cảm khái quan hệ của hai anh em rất tốt.
Cho dù là quay xong tiết mục rồi mà vẫn còn giữ liên lạc.
Nói không chừng Lục Bất Du đã thật sự xem Lục Vãn là em gái.
Khán giả đang xem gameshow kia đều rất thích tình anh em thời xã hội chủ nghĩa, hoàn toàn khác với những người xào CP!
Nhưng mà đối thủ và anti-fan đều đang ủ mưu lấy cái này để thổi phồng vô căn cứ.
Công việc làm nghệ sĩ vốn cần phải hy sinh cuộc sống riêng tư, chỉ có điều Lục Vãn là người ngoài cuộc, không nên bị soi mói quá nhiều, vì thế chắc chắn phải đăng một bài giải thích.
Tiểu Trương vẫn rất tự tin, coi như hai người bí mật gặp mặt cũng không sao.
Hơn nữa, hôm nay còn có mười mấy người bạn học ở cùng bọn họ.
Lui một vạn bước mà nói, cậu ta còn có một con át chủ bài ở trong tay, hai người bọn họ thật sự là anh em ruột nha.
Điều này chưa cần phải công bố ngay bây giờ, một ngày nào đó, cậu ta sẽ dùng lá bài tẩy này để vả nát mặt mấy kẻ anti-fan kia.
Ngay trước 12 giờ, phòng làm việc của Lục Bất Du đăng bài giải thích.
Chỉ có mấy câu ngắn gọn, không tính là quá nghiêm túc, thiên về việc hy vọng mọi người không nên quấy rầy cuộc sống bình thường của em gái và những bạn học khác, hơn nữa, bọn họ còn chứng minh hôm nay có rất nhiều bạn học tụ tập chung với nhau để ăn mừng việc bọn nhỏ vừa thi xong kì thi cuối kì.
Hơn nữa, bọn họ còn bổ sung thêm ảnh chụp, chính là tấm chụp chung với mười mấy người đang nướng thịt ở nhà hàng vào hôm nay.
Lục Bất Du mặc quần áo đội mũ giống y như đúc trong video.
Lúc ấy đã sắp rạng sáng nhưng mà vẫn có rất nhiều người đang online.
Đỉnh lưu cộng thêm gameshow cực kì nổi tiếng, không đến 10 phút đã có 30 nghìn bình luận.
[Em xem video… không có ý gì khác, chỉ thấy hâm mộ con cún kia, anh Du ôm, em Vãn cũng ôm.]
[Hâm mộ con cún, em thực sự không muốn làm người nữa hu hu hu]
[Lầu trêи tổng hợp đúng quá, mình cho cậu năm tệ, cậu xóa bình luận đi để cho mình đăng!]
[Lục Bất Du đúng là rảnh tới mức phát điên rồi, giả vờ giả vịt.]
[Có mấy bình luận như kiểu đầu óc bị bệnh ấy, anh Du không liêc lạc với em gái thì mấy người nói anh ấy đạo đức giả, hai người có quan hệ tốt thì lại nói là có cách nổi tiếng bằng tai tiếng mới?]
[Một số người thật là cái gì cũng có thể nói nha.]
[Nói xấu anh Du của tôi thì thôi đi nhưng hắt nước bẩn vào người em gái thì không thể nhịn, người nói xấu không xinh như em ấy, thành tích không tốt như em ấy, không đáng yêu, hút fans như em ấy nên mới ghen ghét thành quỷ à?]
[May mắn là hôm nay đã thi xong rồi, nếu không, em gái phải chịu ảnh hưởng thì tôi muốn cắn chết các người.]
[Em gái nhất định có thể thi tốt, em gái học bá tự mình có vầng hào quang rực rỡ.]
[A a a a, mình thật sự bị đụng đầu rồi, tình anh em thời xã hội chủ nghĩa, xin hãy luôn giữ mối quan hệ tốt như vậy nha!]
Sau khi bài Weibo này được đăng lên, weibo chính thức của "cùng nhau đi học" cũng giúp đỡ chia sẻ, thể hiện thái độ: "Hy vọng mọi người cho học sinh có không gian riêng."
Sau một lát, blogger chính thức của chương trình lại kiếm chuyện, chụp lại ảnh màn hình khi Lục Vãn đang làm bài tập trong tiết mục.
“Chia sẻ cô em gái này thì chắc chắn sẽ vượt qua kì thi!”
Quần chúng vốn đang ăn dưa bắt đầu nhao nhao chia sẻ con cá chép cầu may này.
Mặc kệ là có linh hay không, trước tiên cứ chia sẻ đã rồi nói sau.
Lục Bất Du ngẩng đầu lên khỏi điện thoại, suy nghĩ một chút rồi nói: “Bây giờ thì hay rồi, tất cả mọi người đều đang đợi kết quả thi cuối kì của em đấy, em có tự tin không?”
Lục Vãn khoanh hai tay trước ngực: “Không chắc lắm, nhưng em cảm thấy giữ vững vị trí thứ ba.”
Lục Bất Du: “...”
Con nhóc này chắc chắn là cố ý!
Lục Vãn chuyển chủ đề, cười nói: “Nói thật, em thật sự rất thích Lăng Hạc, anh có thể xin một chữ kí cho em không? Anh ấy cực kỳ đẹp trai nha.”
Lục Bất Du: “Có phải mắt em có vấn đề không? Làm sao cậu ta có thể đẹp trai bằng anh được.”
Lục Vãn không cần suy nghĩ đã trả lời: “Đương nhiên là đẹp trai hơn anh nhiều!”
Lục Bất Du cười lạnh: “Em thích Lăng Hạc như thế, hay là anh dẫn em đi gặp cậu ta một lần nhé?”
Lục Vãn lộ ra vẻ mặt vui mừng: “Có thật không? Việc này có thể không? Vậy anh nhớ gọi em đấy nhé!”
“Em nằm mơ đi, mơ còn nhanh hơn!” Lục Bất Du nói xong thì đứng lên đi thẳng ra ngoài.
Bởi vì tin tức hôm nay nên toàn bộ phòng làm việc của Lục Bất Du phải tăng ca, chủ yếu là phòng ngừa tài khoản marketing của đối thủ mượn đề tài này để nói chuyện của mình.
Nhưng mà tăng ca thì không nói, bọn họ còn phải đối mặt với câu hỏi về nhân cách của ông chủ: Tôi và Lăng Hạc, ai có sức hấp dẫn hơn.
Đây là một câu hỏi cho điểm, đương nhiên mọi người sẽ không trả lời sai.
Hơn nữa, xem xét một cách bình tĩnh, điều này đúng là sự thật.
Lăng Hạc là thành viên của một nhóm thần tượng nam nhưng mà độ nổi tiếng của tất cả mọi người trong đó cộng lại cũng không thể bằng Lục Bất Du được.
Một năm vừa qua, độ hot của Lăng Hạc tăng lên không ít, miễn cưỡng đưa chân vào hàng lưu lượng nhưng mà bình thường, lưu lượng thay đổi theo từng năm, Lục Bất Du là đỉnh lưu như kim tự tháp sừng sững không ngã.
Cho dù là so sánh về phương diện nào thì ông chủ nhà mình đều thắng.
Lục Bất Du cảm thấy câu trả lời của nhân viên trong phòng làm việc đều rất đúng trọng tâm, suy cho cùng là thẩm mỹ của Lục Vãn có vấn đề.
Không được, anh cần phải chứng minh cho cô thấy.
Đừng nói là Lăng Hạc, toàn bộ giới giải trí cũng chẳng có mấy người có thể so sánh được với anh.
——
Lục Vãn hoàn toàn rảnh rỗi trong kỳ nghỉ hè, cô đã đăng kí một mớ bài giảng dạy thử miễn phí ở trêи mạng.
Mỗi ngày cô đi thử nghe một bài giảng, tuần này đã sắp xếp kín mít, quan trọng là không mất tiền.
Lục Vãn nghe thử xong một tiết dạy thử tiếng Pháp, đang chuẩn bị về nhà thì nhận được điện thoại của Lục Bất Du.
Lục Bất Du hỏi rõ cô đang ở đâu rồi nói sẽ bảo trợ lí tới đón cô.
Lục Vãn cảm thấy khó hiểu, đang định nói không cần thì người bên kia đã nói trong các khách mời ghi hình có Lăng Hạc.
Thế là cô lập tức đổi ý.
——
Ở hậu trường của đài truyền hình.
Lục Bất Du trang điểm xong thì nhìn chằm chằm vào Lăng Hạc ở bên cạnh.
Tên này nhìn thế nào thì cũng thấy rất bình thường mà nhỉ?
Lăng Hạc hơi kinh sợ, hỏi bằng giọng điệu câu nệ: “Thầy Lục, xin hỏi anh có điều gì muốn nói không?”
Lục Bất Du: “Có người nói cậu đẹp trai hơn tôi nhiều.”
Lăng Hạc: “...Không hề có chuyện đó đâu, thầy Lục nói như vậy em thực sự không dám nhận!”
Vị này là đàn anh, lại là nghệ sĩ hạng nhất, đương nhiên cậu không thể sánh được.
Lục Bất Du suy nghĩ một chút, lại nói: “Cậu có thể cho tôi một tấm ảnh có kí tên không?”
Lăng Hạc chắp tay trước ngực, đứng lên cúi người một cái, nói: “Thầy Lục tuyệt đối đừng nói như vậy! Em không dám nhận.”
Người quản lý của Lăng Hạc ở bên cạnh cũng choáng váng, có chuyện gì thế này?
Cho dù Lăng Hạc có độ hot khá ổn, nhưng là đàn ông, khó tránh khỏi việc nguồn tài nguyên có hạn.
Nghe nói lần này đài truyền hình mời riêng Lăng Hạc là bởi vì Lục Bất Du đề cử.
Lục Bất Du đã lăn lộn trong giới giải trí được 5 năm, chỉ tùy tiện nói một câu còn có hiệu quả hơn người quản lý như anh ta chạy suốt một tuần.
Vấn đề là, trước đây hai người chưa từng gặp nhau, sao Lục Bất Du lại đột nhiên dìu dắt Lăng Hạc?
Cho dù có chuyện gì xảy ra trong giới giải trí thì cũng đều không lạ, người quản lý có một ý tưởng to gan trong đầu...
Nói thật, nếu như Lục Bất Du bằng lòng dìu dắt, đừng nói là bản thân Lăng Hạc, ngay cả vị trí mấy người đàn ông kia cũng đều sẽ cao hơn một tầng, không, phải là cao hơn mấy tầng.
Lăng Hạc cực kì ngượng ngùng đưa tấm ảnh có chữ kí cho Lục Bất Du, cả người không được tự nhiên .
Trái lại, Lục Bất Du không nói chuyện, chỉ bảo trợ lý cất kĩ tấm ảnh kia đi.
——
Lục Vãn ngồi ở ghế khán giả, tầm mắt liên tục di chuyển theo Lăng Hạc.
Đáng tiếc, hầu hết các cô gái đang ngồi ở đây đều đang điên cuồng gọi tên Lục Bất Du.
Sau khi kết thúc ghi hình, Lục Bất Du bảo trợ lý đưa Lục Vãn đến hậu trường.
Anh có phòng nghỉ ngơi riêng của mình, đương nhiên không cần phải chen chúc cùng một chỗ với các nghệ sĩ khác.
Lục Bất Du: “Sao rồi, sau khi nhìn cận cảnh ngày hôm nay thì đã chữa khỏi đôi mắt mù của em chưa, anh đẹp trai hơn Lăng Hạc nhiều.
Lục Vãn: “Lăng Hạc rất đẹp trai nha, vừa nãy anh ấy mở màn hay quá, hình như em càng thích anh ấy hơn.”
Dù sao Lăng Hạc cũng là đàn ông, anh ta mở màn bằng cách biểu diễn một đoạn vừa hát vừa nhảy.
Lục Bất Du: “Nhìn tầm nhìn hạn hẹp này của em xem, ca hát nhảy múa thì có gì đặc biệt hơn người chứ, anh đây còn tham gia tiết mục cuối năm đấy, à, cũng do hôm nay anh không có sắp xếp gì, nếu không, sẽ không có chuyện của cậu ta đâu, dù sao anh cũng phải cho đàn em một cơ hội chứ.”
Lục Vãn: “Ha ha.”
“...”
Nụ cười giễu cợt này là có ý gì?
Lục Bất Du hơi tức giận, nói: “Em biết cái gì chứ, nếu không, em nói đi em muốn nghe cái gì, bây giờ anh hát cho em nghe.”
Lục Vãn ngẫm nghĩ rồi nói: “Em muốn nghe "Bướm say*".”
*“Bướm say” của Thôi Vỹ Lập.
Link youtube: TruyenHD
Lục Bất Du: “......”
Lục Vãn nói bổ sung: “Phiên bản DJ.”
“Ai sẽ hát bài này chứ, Lăng Hạc cũng sẽ không.” Nói xong, Lục Bất Du quay đầu lại bảo trợ lý gọi Lăng Hạc tới để chứng minh điều này.
Bắp chân của Lăng Hạc hơi run rẩy, không có cách nào, ai bảo Lục Bất Du là thần tượng trước khi cậu ta ra mắt công chúng cơ chứ.
Hơn nữa... dáng dấp của đàn anh cũng cực kì đẹp trai nha! Khí chất ngời ngời! Không hổ là đỉnh lưu!
“Thầy Lục, xin hỏi thầy có chuyện gì vậy?” Lăng Hạc ép bản thân phải bình tĩnh lại rồi mới mở miệng hỏi, đồng thời, anh ta cũng chú ý tới việc còn có một cô gái ở trong phòng.
Lăng Hạc đã xem "cùng nhau đi học" nên anh ta nhận ra Lục Vãn.
Lục Bất Du ho khan một tiếng: “Tôi muốn nghe cậu hát một bài, bây giờ cậu có rảnh không?”
Lăng Hạc: “Đương nhiên không có vấn đề gì, em rất sẵn lòng nghe thầy Lục chỉ dẫn.”
Lục Bất Du đi thẳng vào vấn đề: “Cậu hát bài "Bướm say" đi.”
Lăng Hạc run lên.
Lục Bất Du: “Phiên bản DJ, không thể ư?”
Lăng Hạc khẽ gật đầu: “Em biết, vậy em bắt đầu hát nhé.”
Bài hát kết thúc, Lục Vãn điên cuồng vỗ tay: “Anh giỏi quá đi, Lăng Hạc.”
Lăng Hạc: “Cám ơn em gái, anh đã xem gameshow kia của em rồi.”
Lục Bất Du quả thật rất kinh hãi, sao thằng nhóc này lại biết bài hát này?
Không phải cậu ta còn rất trẻ sao?
“Được rồi, cậu có thể đi rồi.” Lục Bất Du phất phất tay.
Lăng Hạc định đi thì Lục Vãn lập tức dán sát vào: “Anh ơi, em muốn ký tên.”
Lục Bất Du: “Đừng lãng phí thời gian của người khác, anh đã có nó cho em rồi.”
“Ồ, được rồi.” Lục Vãn gật đầu, có cười nói với Lăng Hạc: “Anh ơi, anh thật sự rất lợi hại nha!”
Lục Bất Du sa vào dòng suy nghĩ điên cuồng như bão táp.
Vì vậy, sao hôm nay anh muốn gọi Lăng Hạc tới? Là để tự vả mặt mình sao?
Hơn nữa, sao Lục Vãn lại gọi thằng nhãi này là anh?
Lục Bất Du: “Em có gu thẩm mỹ kiểu gì vậy?”
“Anh thì biết cái gì, coi như bây giờ anh không thích thì hai mươi năm nữa, anh nhất định sẽ thích.”
Lục Vãn lười phải nhìn Lục Bất Du, rời đi một cách thỏa mãn.
Buổi tối cô còn có việc bận đấy, đu idol thì đu, cũng không thể làm lỡ dở việc học tâp.
Lục Vãn trở thành fan của Lăng Hạc bởi vì cô nhìn thấy anh ta nhảy trong video "Bướm say", ngay cả điệu nhảy của các bác gái ở quảng trường cũng có thể nhảy một cách tràn đầy sức sống, mỗi một động tác đều rất năng động khỏe khoắn.
Hơn nữa, nói như thế nào nhỉ, rất nhiều người cảm thấy bài hát này dung tục nhưng mà các bác gái không thích mấy bài rap của người tuổi trẻ, bọn họ cũng cần một bài hát có thể thỏa mãn nhu cầu thể hiện cảm xúc của bản thân.
Lục Vãn vốn chẳng có cảm xúc gì đối với bài hát này nhưng sau khi thần tượng nhảy bài này, cô cũng giống như các tất cả fan hâm mộ khác, đều cảm thấy bài hát này được tăng thêm buff.
Cô cảm thấy cực kì hay!
——
Lục Bất Du vứt cho Lăng Hạc một nhành ô liu, không chỉ mang theo cậu ta tham gia gameshow, nghe nói sau khi kết thúc ghi hình, còn gọi một mình Lăng Hạc tới nói chuyện chỉ bảo.
Có thể được một đàn anh giỏi coi trọng là việc mà các thành viên khác rất hâm mộ.
Lăng Hạc vừa trở về, hai thành viên khác liền xông tới.
“Cậu đến phòng nghỉ ngơi của anh ấy, anh ấy nói gì thế?”
“Có phải có đề nghị gì hay ho không, nói cho chúng tôi biết đi.”
Lăng Hạc sờ đầu: “Không có gì, anh ấy bảo tôi hát một ca khúc.”
“Ca khúc gì?” Tất cả mọi người tò mò lại gần trong nháy mắt.
“Bướm say.” Nói xong, Lăng Hạc lại bổ sung: “Phiên bản DJ.”
Trước khi ra mắt công chúng, anh ta đã từng làm giáo viên dạy nhảy một thời gian, cũng từng dạy các bác gái khiêu vũ ở quảng trường, bài hát lúc đó chính là "Bướm say".
Thành viên khác: “...”
Mặc dù nghe có vẻ rất lạ nhưng nếu là Lục Bất Du nói thì chắc chắn là có lý.
Buổi chiều hôm đó, toàn bộ thanh viên nam đều luyện tập bài hát này.
“Làm sao cũng không thể bay ra, khỏi thế giới ngàn hoa~ thì ra ta là chỉ là~ một con bươm bướm say rượu......”
Khi người quản lý tới xem như bình thường thì hoàn toàn choáng váng.
Cô không thể nào hiểu nổi, hỏi: “"Bướm say"? Đây là ca khúc mẹ tôi thích nhất đấy, mấy cậu là người của thập niên sáu mươi à?”
“Chắc chắn khác với bài hát mà bác gái nghe.”
“Đúng vậy, đây chính là phiên bản DJ mà.”
Các thành viên nam nhao nhao phản bác.
Người quản lý có loại xúc động muốn ngất, công ty định hướng cho bọn họ làm nam thần tượng chứ không phải là vũ nam ở quảng trường.
Lục Bất Du có gu thẩm mỹ kiểu gì thế này? Có phải cậu ta cố ý không vậy?
____________________
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Lục Bất Du: Trai ngầu không thể thích người khác được.
Lục Vãn: Cút!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.