Đầu óc của quần chúng ăn dưa cũng trống rỗng luôn.
Bên trái, bên phải, ở giữa, bên trái.
Lục Vãn, Trần Niệm Khanh, hay là cô gái Nhật Bản ngọt ngào, cuối cùng là siêu xe đâm loạn nhân gian ―― Haley.
Mẹ nó, tần suất quay đầu đều sắp chữa khỏi căn bệnh thoái hóa đốt sống cổ vì cúi đầu làm bài tập trong thời gian dài!
Tống Thiến Thiến: “Mặc dù chúng ta nên thân thiện với học sinh trao đổi nhưng bạn học Trực Tử tham lam quá!”
Mọi người gật đầu một cách sôi nổi, đúng là rất quá đáng.
Học sinh trao đổi bày tỏ có ấn tượng tốt với Trần Niệm Khanh, mọi người đều nhịn, rốt cuộc chỉ trao đổi một tuần thôi, nhịn một chút thì qua.
Cũng vì nể mặt sự đáng yêu và giúp đỡ đối phương.
Nhưng sao cậu có thể bày tỏ với Trần Niệm Khanh xong, lại còn nói này nói nọ với Lục tổng?
Bạn học Trực Tử này, một mình cậu đòi độc chiếm hết miếng ngon à! Cho dù cậu có đáng yêu và mềm yếu đến đâu thì mọi người cũng kiên quyết không thể đồng ý nha nha nha!
Đây là vấn đề nguyên tắc! Bạn không thể tạo ra tiền lệ xấu như vậy đâu!
Trực Tử không khỏi lùi về phía sau một bước, ánh mắt các bạn học nhìn mình, sao có vẻ đáng sợ quá?
Lục Vãn đỡ trán.
Không phải, cô thật sự không có ý này.
Vẻ mặt của Trần Niệm Khanh vẫn bình tĩnh, giọng nói lạnh nhạt: “Bạn học Lục Vãn, đúng lúc tôi có chuyện muốn bàn bạc với cậu.”
Cậu ném xuống những lời này rồi quay đầu đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-me-giau-co-va-anh-trai-luu-luong-hang-dau-cuoi-cung-cung-tim-thay-toi/1696788/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.