Bạn học bên cạnh làm xong một đề lập tức dùng tay che lại.
Cứ như gà mẹ đang bảo vệ gà con vậy.
Lục Vãn nhìn đối phương như vậy hoàn toàn câm nín, không sợ mệt chết sao? Lẽ nào má trái của cô có chữ "quay", má phải có chữ "cóp" à?
Nếu cậu đã làm vậy thì tôi sẽ không nhịn nữa.
Lục Vãn mang ý xấu cố ý rướn cổ lên, giả bộ như đang xem bài thi của đối phương.
Bản thân mình nhàn nhã làm bài thi, thỉnh thoảng nhắc nhở đối phương cần phòng bị nghiêm ngặt hơn.
Cứ như vậy, cả người bạn học bên cạnh đều nằm trong trạng thái cảnh giới cấp một, do phải đề phòng bị nhìn trộm, dùng một tư thế cực kỳ không phù hợp với cấu trúc cơ thể con người làm bài thi.
Một bộ thao tác như vậy, đương nhiên cũng không thể chuyên tâm làm bài thi.
Lượng đề thi của ba môn lần này rất lớn, hơn nữa còn có độ khó nhất định.
Lục Vãn làm xong hết cũng chỉ còn có 20 phút, bạn học bên cạnh cho đến khi chuông nộp bài reo lên... vẫn còn hai câu hỏi lớn chưa làm.
Một đống thao tác mạnh mẽ bao nhiêu, cuối cùng trông càng ngốc nghếch bấy nhiêu.
Vu Soái đi ra khỏi phòng thi, cả người đều ngơ ngác, cứ như vừa ngủ mơ vậy.
Phải biết rằng hai câu hỏi lớn cuối cùng của ba môn này cũng phải có hơn 20 điểm.
Không làm tương đương với tổng điểm đã thấp hơn 20 điểm so với người khác, lần này mình chắc chắn sẽ bị tụt hạng rồi.
Cậu quay đầu nhìn người khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-me-giau-co-va-anh-trai-luu-luong-hang-dau-cuoi-cung-cung-tim-thay-toi/1696771/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.