Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
Rất nhiều người đến đến đi đi, gặp gỡ rồi biệt ly.
***
Sau khi ăn xong, Từ Hành đưa Trâu Hoà xuống lầu.
Từ khi Trâu Hoà về nước, vẫn là tóc đen, hơi dài, đuôi tóc cuộn cuộn trên gáy, trông ngoan ngoãn hơn nhiều, nhưng trên mặt vẫn là vẻ hờ hững của thiếu gia quen sống trong nhung lụa.
Nhóc con nói với Từ Hành: "Trước đây anh không nuôi chó bao giờ, có gì không biết thì hỏi em. Đồ cần dùng đều đựng trong cái hộp khác, mới hoàn toàn, cơ bản là đầy đủ rồi."
Trâu Hoà là đứa bé được chiều chuộng mà lớn, đối xử với bạn bè luôn chân thành hết mực, không để bạn bè phải mắc nợ ân tình, không tính toán. Từ Hành thật lòng cảm ơn cậu, đưa cậu xuống dưới lầu, hỏi: "Em định ở đây bao lâu? Sau khi về nước em làm gì thế?"
Trâu Hoà cắm tay vào túi, nhún nhún vai: "Không làm gì cả. Nhàn rỗi. Thấy mệt mỏi thì quay về thôi ạ. Lúc rảnh cùng ăn cơm nhé, đi đây. Bye bye~"
Trời đã tối, đèn đường trong tiểu khu dần dần sáng lên. Cách đó không xa có chiếc xe dừng lại, một người dựa vào xe gọi điện thoại. Ánh đèn vàng mạ một đường viền lên bóng người của y, Trâu Hoà đột nhiên ngừng bước.
"Làm sao vậy?" Từ Hành thuận theo ánh mắt cậu nhìn sang, bất ngờ: "Hà Ngạn ___"
Hà Ngạn quay người lại, nghiêng đầu nói nhanh vài câu vào điện thoại rồi cúp máy. Y mở cửa sau xe lấy ra một phần quà đóng gói kỹ càng, nhét vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-mac/436391/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.