Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
Em sẽ ổn, anh cũng phải sống tốt.
***
Sắp đến cuối tháng, Trần Ngang phải đi công tác. Thực ra việc này hắn không cần phải đi, đến một thành thị nhỏ chưa từng nghe tên ở phương Bắc để điều tra thuế, rườm rà tẻ nhạt. Mấy ông bà lớn không muốn đi, đùn đẩy tới lui, cuối cùng rơi xuống đầu Trần Ngang có ít tư lịch nhất.
"Ai, tuổi trẻ thật là tuyệt. Không giống bọn tôi, tay chân lẩm cẩm còn phải lo việc nhà việc con cái. Nếu tôi phải đi, tôi không yên tâm để chồng tôi một mình trông con."
"Đúng vậy. Cơ mà Tiểu Trần không cần quá liều mạng làm việc nha. Nhỡ bận quá đến thời gian yêu đương cũng không có thì thảm."
"Ây dô bà nói cái gì đấy. Tiểu Trần ưu tú như vậy, không lo. Con gái xếp hàng theo đuổi dài từ đây đến tỉnh uỷ luôn."
"Tiểu Trần, cậu với con gái cục trưởng Lục quen nhau hả? Lần trước thấy hai người nói chuyện với nhau."
Lải nhải.
Nếu là lúc thường, Trần Ngang sẽ cười cười cho qua, hoặc bông đùa vài câu dí dỏm, thấy trong văn phòng làm việc toàn các chú già cô già trêu chọc không có ác ý, yên ổn.
Nhưng hôm nay Trần Ngang cảm thấy bầu không khí cực kỳ máy móc giả tạo, cười không phải thật sự cười, quan tâm cũng không phải thật sự quan tâm. Hắn làm bộ không tồn tại, thờ ơ lạnh nhạt chìm vào đống hồ sơ và máy tính của mình.
***
Thành phố công nghiệp phương Bắc.
Trời u ám, gió lạnh cóng người. Lớp tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-mac/436384/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.