Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
Xin lỗi, bảo bảo, xin lỗi, anh yêu em...
***
Trần Ngang đổ bệnh, chưa tới nông nỗi phải đi bệnh viện, nhưng vẫn nên về nhà thì hơn.
Hắn muốn tới nhà Từ Hành, nhưng Từ Hành nói điều hoà trong nhà bị hỏng.
Từ Hành: "Nhà em lạnh lắm, không được đâu, về nhà anh đi."
Trần Ngang đứng bất động: "Em đi chứ?"
Từ Hành thở dài: "Đi thôi."
Từ Hành định lái xe, nhưng Trần Ngang bảo không cần. Tuy rằng Từ Hành đã thi bằng lái xe rồi, nhưng số lần tự lái có thể đếm trên đầu ngón tay, nên cũng không dám lái xe của Trần Ngang.
Trong quá trình Trần Ngang lái xe, Từ Hành luôn lo lắng nhìn hắn, đôi mắt to chớp chớp. Thỉnh thoảng nhân lúc đèn đỏ lại lo âu hỏi hắn, anh vẫn ổn chứ, có chóng mặt không, có thấy khó chịu ở đâu không. Giống như coi Trần Ngang là một bạn nhỏ không có năng lực tự gánh vác sinh hoạt, đập cái nhẹ là ngất.
Trần Ngang kiên nhẫn trả lời từng câu, không có chuyện gì, không choáng, hiện tại vẫn ổn.
Trong thang máy còn hộ gia đình khác, nên hai người không nói câu nào. Từ trong thang máy đi ra, trước cửa nhà chỉ có hai người bọn họ, Trần Ngang không nhịn được lại ôm lấy Từ Hành.
Từ Hành có vẻ cao lên một chút, nhưng ôm vào lòng vẫn bé nhỏ như vò thành cục nhét vào cơ thể được.
Từ Hành từ lồng ngực hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy Trần Ngang hơi khổ não và khó xử.
Từ Hành: "Sao thế anh? Quên mang chìa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-mac/436379/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.