Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
''Ở nơi đất đai hoang vu cằn cỗi của tôi, người là bông hoa hồng cuối cùng''
***
Đột nhiên hai người chiến tranh lạnh với nhau, không ai chịu nói chuyện, như trẻ con giận dỗi.
Nhiều lần Trần Ngang theo thói quen mở khung wechat với Từ Hành, nhưng một câu cũng không biết phải nói sao.
Thỉnh thoảng một hai lần hắn có thấy trên khung chat hiển thị "Đối phương đang nhập", nhưng đợi một hồi lâu, cũng không nhận được gì.
Khí trời càng ngày càng lạnh, mắt thấy sắp hết một năm, qua năm mới là vào xuân, xuân xong đến hạ. Trần Ngang nhớ mang máng Trần Tịnh nói với hắn, mùa hè sang năm Từ Hành sẽ đi Nhật Bản.
Cuộc sống dường như uổng công, rõ ràng là dùng hết sức chạy về đích, mà càng ly biệt càng cách xa.
Trần Ngang nhận ra, khi cuộc sống của hắn thiếu vắng Từ Hành, hết thảy đều trở nên vô vị. Đi làm - tan tầm hai điểm một đường, thứ sáu hàng tuần tụ họp gia đình, diễn trò cùng Lục Y Nhiên một chút, như bao người khác.
Lúc đầu Trần Ngang còn hoài nghi Lục Y Nhiên dùng chiêu lạt mềm buộc chặt (*),nhưng sau đó hắn nhận ra, kể từ khi Lục Y Nhiên ngả bài cùng hắn, dường như biến thành người khác.
(*) gốc là "Lùi một bước để tiến hai bước"
Cô ta thông minh và sắc bén, thậm chí đôi khi rất giống Trần Tịnh.
Lục Y Nhiên trở thành vị khách mới ở "khu hút thuốc" trên ban công phòng sách. Ngón giữa Trần Ngang kẹp thuốc lá, dựa vào lan can,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-mac/436377/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.