Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
...ống quần kéo xuống, có thể nhìn thấy hình xăm trên đùi, màu sắc rực rỡ. Đóa hoa và dây leo được xăm lên, dây leo uốn lượn vươn về phía giữa hai chân, không biết điểm cuối ở nơi nào.
***
Từ Hành mặt "Xẹt" cái đỏ bừng, một nửa là tức giận, một nửa là xấu hổ.
Tức là tức Trần Ngang lưu manh, "làm" đến "làm" đi treo ở bên mép, ban ngày ra vẻ đạo mạo chính trực, ai biết ngầm bên trong thô tục như thế. Nhưng mà ông trời ban cho Trần Ngang một cái thanh quản tốt, giọng nói khàn khàn trầm thấp, hơi thở nóng ướt phả trên lỗ tai Từ Hành, trêu chọc khiến Từ Hành ngứa ngáy từ vành tai vào trong, chỉ muốn rút tay lại vò vò.
Từ Hành cả mặt đều hồng thấu, nhỏ giọng làu bàu: "Anh xấu xa vừa chứ, cái gì mà làm với không làm!"
Trần Ngang khí định thần nhàn, chỉ là khí lực ở tay không hề giảm, bên môi thậm chí mang theo một ý cười không dễ phát hiện, như mèo vờn chuột, duỗi móng vuốt ra rồi lại thu hồi, trêu chọc vần vò.
"Không thích nghe chữ đấy sao, vậy..." Trần Ngang nói, "Cậu bị Cố Văn Nguyên thao qua rồi à?"
A! Đệt!
Từ Hành đột nhiên giãy ra, Trần Ngang không kịp chuẩn bị, bị Từ Hành đột ngột phát lực đẩy lui hai bước, thình lình đạp phải một thứ trơn trượt, không đứng vững, ngã ngồi trên đất.
Từ Hành không ngờ mình đẩy một cái, má nó đã đẩy Trần Ngang ngã luôn rồi, nhất thời không kịp phản ứng, sững sờ tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-mac/436348/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.