Hai tuần nữa tiếp tục trôi qua, thời gian chính là điều không thể níu giữ hay buộc phải ngưng lại. Trong hai tuần qua, Giang Vũ Ánh đã suy nghĩ rất nhiều và đưa ra quyết định quay lại Mỹ học lên Thạc sĩ, mục đích là để quên Kỷ Kình Bắc, để Giang Vũ Thư không phải khó xử khi mỗi đêm về cô ấy đều thấy chị gái khóc một mình trong phòng.
" Chị hai tiễn em đến đây được rồi. "
"Ừ, phải chị không bận công việc, chị sẽ cùng ba đưa em sang Mỹ."
Hai chị em tay nắm tay quyến luyến không nỡ chia xa ngay tại sân bay, vốn dĩ hôm nay Giang Vũ Ánh sẽ rời khỏi thành phố X để tiếp tục con đường học tập.
"Có ba đưa em đi là được rồi, chị bận mà, khi nào chị sắp xếp xong công việc sang chơi với em. "
" Chắc là giữa tháng sau chị sang chơi. "
Không chỉ riêng Giang Vũ Ánh, Mạc Kiên cũng quay về Mỹ, một phần là thấy mình không có cơ hội và còn lại là xấu hổ trước Vũ Thư, tuy đã trực tiếp xin lỗi nhưng gặp nhau thực sự ngại ngùng khi bản thân quá đê hèn, khốn nạn,...
Sau đó, do Giang Vũ Ánh muốn nói chuyện riêng với Giang Vũ Thư nên ông Giang và Mạc Kiên kéo vali vào trong làm thủ tục trước. Lúc này, đột nhiên hốc mắt của cô ấy đỏ hoe, nét mặt như rất xúc động cứ mếu máo, nhìn chị gái nghèn nghẹn lên tiếng:
"Chị đừng vì em nữa, đừng vì em mà bỏ lỡ hạnh phúc, bỏ lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lo-tinh-yeu/3651383/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.