Giang Vũ Thư vẫn rất bình thường cho đến vài phút sau, cơ thể cô bỗng dưng nóng ran bứt rứt, da mặt dần dần đỏ lên và hơi thở trở nên gấp gáp hỗn loạn, bức bách khó chịu...
“ Chị ra ngoài gọi điện thoại một chút...anh Mạc Kiên dùng bữa tự nhiên nhé! ”
Vừa nói, Giang Vũ Thư vừa cầm điện thoại đứng dậy vội vàng chạy ra bên ngoài, lên thẳng phòng ngủ. Hiện tại, ở bàn ăn chỉ còn Giang Vũ Ánh và Mạc Kiên, cả hai nhìn theo dáng cô rồi lại quay sang nhìn nhau, tình yêu đã khiến họ trở nên mù quáng và ích kỷ,...
“ Anh lên đi, thuốc loại mạnh, chị ấy không kiểm soát hay khống chế nổi đâu... ”
“ Vũ Ánh, liệu sau việc này Vũ Thư có chấp nhận anh không? ”
“ Anh lo sợ thì về đi, cũng sẽ có người khác giải thuốc cho chị ấy. ”
Giải thuốc bằng cách nào, Mạc Kiên đương nhiên là người rõ nhất. Bỗng dưng cảm giác chiếm hữu của anh ta đột ngột dâng lên, nghĩ đến cơ thể nóng bỏng mĩ miều của Vũ Thư nằm dưới thân mình rên rỉ phóng túng, là cả người anh ta như bị trúng thuốc.
Mặc kệ thế nào, hôm nay Mạc Kiên anh nhất định phải chiếm được Vũ Thư.
Vừa nói thầm trong lòng, Mạc Kiên vừa đứng dậy gấp gáp bước đi ra ngoài. Nhìn theo bóng dáng nam nhân ấy rời khỏi nơi đây, khóe môi Giang Vũ Ánh bỗng dưng nhếch lên nụ cười nguy hiểm, sự hồn nhiên ngây thơ ngày trước đã biến mất hoàn toàn.
“ Chị cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lo-tinh-yeu/3650649/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.