Buổi tối ông Giang sắp xếp công việc đi ăn cùng với hai cô con gái và Mạc Kiên, tuy ông đang vướng lịch quay nhưng cũng cố gắng mừng con gái út du học trở về.
Bàn ăn gồm có bốn người, Mạc Kiên ra sức lấy lòng ông Giang do trong lòng thực sự đã yêu Giang Vũ Thư, mục đích về đây lần nay cũng là để theo đuổi cô.
Giang Vũ Ánh hiển nhiên là biết được điều ấy, liên tục phụ giúp ‘ đẩy thuyền ’ cho chị gái, mặc dù cô đã bảo không có tình cảm và cũng không định sẽ lấy chồng.
Chỉ là khoảnh khắc bốn người ra xe đi về lọt vào tầm mắt của Kỷ Kình Bắc, khi tối nay anh có lịch xả giao cùng đối tác. Thế nhưng, nét mặt của anh không quá khó chịu, vốn dĩ chẳng biết mối quan hệ giữa Giang Vũ Thư và Mạc Kiên, nghi ngờ họ hàng hoặc là bạn, hay bạn trai của Giang Vũ Ánh.
Lúc này, đôi chân Kỷ Kình Bắc sải bước nhanh hơn bình thường, cố tình đuổi theo bốn người bọn họ.
“ Chú Nhất khỏe không? ”
Ông Giang, Giang Vũ Thư xoay người trở lại rồi nhất thời sững sờ đến cả người bất động, riêng Giang Vũ Ánh nét mặt vui mừng thấy rõ. Sau đó, ông Giang ngượng nghịu mỉm cười ôn nhu, nhưng ánh mắt bộc lộ sự câm ghét rõ rệt chẳng thể diễn xuất.
“ Chú khỏe. ”
Đôi mắt Giang Vũ Ánh hồn nhiên lấp lánh, hớn hở lên tiếng:
“ Anh Kình Bắc, lâu quá không gặp anh. ”
Kỷ Kình Bắc chỉ khẽ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lo-tinh-yeu/3650642/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.