Trời đã sáng hẳn, Chu Tô dùng tay xoa xoa những giọt nước mắt trên mặt, chậm rãi đứng lên.
Trời cũng đã sáng, đã đến lúc phải tỉnh mộng và nói lời tạm biệt thôi.
Ngồi trong xe của Phương Đại Đồng, đầu tựa hẳn lên ghế, đưa mắt nhìn vô hồn vào những cảnh vật vút qua vùn vụt ngoài cửa kính xe, đáy lòng Chu Tô trống rỗng.
Phương Đại Đồng nhìn thấy vẻ mặt sa sút của Chu Tô nên vươn tay nắm lấy tay cô: "Không phải suy nghĩ gì nhiều đâu, mọi chuyện bên kia anh đã sắp xếp xong xuôi."
Chu Tô hơi mơ hồ quay đầu lại nói mấy chữ: "Ừ, cám ơn." Tiếp sau đó lại quay đầu nhìn ra phía cửa kính xe, không nói gì nữa.
Phương Đại Đồng muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cũng xoay đầu nhìn ra ngoài, cứ để cô ấy nhìn thật kỹ, lần này rời đi đoán chừng sẽ không được nhìn thêm lần nữa.
Ở phòng chờ, Chu Tô tay cầm ly trà yến mạch ấm mà Phương Đại Đồng mua vân vê miệng cốc nhưng đầu óc lại giống như đang bay về cõi mộng.
"Nghĩ gì thế?" Phương Đại Đồng vẫy vẫy tay trước mặt Chu Tô.
Giật mình hoàn hồn, Chu Tô lắc đầu: "Không có."
Giơ tay lên xem đồng hồ, Chu Tô hỏi: "Bao lâu nữa chúng ta sẽ lên máy bay?"
"Chừng 20 phút nữa, cứ ở đây nghỉ ngơi một chút, không khí nơi này tốt cho sức khỏe của em hơn là trên máy bay."
Chu Tô dùng tay vân vê những đường lượn sóng trên ly yến mạch, sau đó nhấp một ngụm, nói: "Lúc này chắc là Chung Ly và Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lo-nhung-nam-thang-tuoi-dep-nhat-cua-em/1489421/quyen-4-chuong-27-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.