Tất cả thủ tục xuất ngoại đều đã làm đầy đủ, công việc Chu Tô bỏ bê từ khi quyết định ly hôn với Chung Ly đều do một tay Lưu Yến Linh quản lý. Lúc trước, cô đã làm một bản di chúc cho công ty bảo hiểm, nếu như chuyến đi Pháp này không về được, vậy liền đem tòa soạn này bán đi sau đó để lại cho mẹ bảy phần và Lưu Yến Linh ba phần.
Lưu Yến Linh nhìn chăm chú vào bộ bàn ghế cũng như bàn làm việc, máy tính đều bị phủ một lớp vải trắng lên, sau đó tiến tới vuốt ve chiếc bàn làm việc mình đã ngồi bao lâu nay, thở dài nói: "Chu Tô, thật đúng là vật đổi sao dời, quay đầu đã trăm năm. Cứ như vậy mà bán nơi này đi tớ thực sự cảm thấy không nỡ đấy."
Chu Tô gật đầu, lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, những đám mây bay lững thững, đàn chim quay về tổ, ngọt bùi cay đắng nhưng rồi mọi thứ lại quay về chỗ cũ.
Lưu Yến linh lẳng lặng ngồi trên ghế: "Tớ còn nhớ cái bàn này là do chính tay tớ chọn, lúc ấy cậu còn bảo nó quá sặc sỡ nhưng tớ lại thích cảm giác đặc sắc mà nó mang lại, cuộc sống nên như vậy, mặc dù cậu không thích nhưng vẫn không làm tớ thay đổi ý định được. Ha ha…"
"Ừ, khi đó con gái cậu mới một tuổi rưỡi, nghe người khác bảo nếu như mẹ và bé gái tiếp xúc với nhiều hoa đẹp sau này lớn lên bé gái sẽ xinh như hoa nên đi đâu chọn gì cũng thích thứ hoa hòe hoa sói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lo-nhung-nam-thang-tuoi-dep-nhat-cua-em/1489417/quyen-4-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.