Tối hôm đó, Chu Tô đang buồn chán, cầm điều khiển chuyển kênh truyền hình liên tục, trong chốc lát, bỗng nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Tĩnh Viễn, định thần, ngồi chăm chú nghe những lời ông ta phát biểu: "Đối với sự sa đọa trong tầng lớp quan chức hiện nay chúng ta tuyệt không bỏ qua cho một trường hợp nào. Nhưng cũng không thể dùng phương thức ‘ thà giết nhầm còn hơn bỏ sót’, đó là tư tưởng cực đoan. Thế hệ đi trước đã dùng bao nhiệt huyết cùng bao nhiêu mồ hôi xương máu mới có cuộc sống ấm no và hạnh phúc của chúng ta hôm nay. Đảng và nhân dân quyết không thể để cho bọn họ chảy máu rơi lệ nữa. Không có chứng cớ tuyệt không tự mình đoán bừa, có tội thì sẽ bị phán tội, trong sạch cũng tuyệt không oan uổng . . ."
Chu Tô cười, mặc kệ có phải hay không là do sự có mặt của Tần Nhiễm Phong, lần này thật sự phải cảm tạ cô ta. Chu Tô nghĩ, chỉ cần Chung Ly không cần lấy thân báo đáp, bảo Chu Tô làm gì để cảm ơn cô ta cũng được, kể cả dập đầu.
Ngày hôm sau, lúc nhìn chính mắt nhìn thấy Lâm Tĩnh Viễn, Chu Tô có chút căng thẳng. So với hình ảnh trên ti vi, ngoài đời ông ta càng thêm uy vũ anh tuấn, tóc mai hai bên tuy đã có một vài sợ bạc nhưng không hề làm giảm chút nào phong thái của người lãnh đạo, thoáng đến gần là có thể cảm thấy nguồn khí thế cường đại, khiến người ta kính ngưỡng mấy phần.
Chu Tô có thể cảm thấy, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lo-nhung-nam-thang-tuoi-dep-nhat-cua-em/1489386/quyen-3-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.