Vừa mở mắt ra đã bị một tia sáng chiếu thẳng vào nên Chu Tô khẽ nheo lại, sau đó dụi dụi, nhìn chung quanh, nhớ lại chuyện hôm qua. Thì ra trời đã sáng rồi. Tối hôm qua, cả cô và Lưu Yến Linh đều uống đến mơ mơ màng màng, ngủ quên trên sô pha lúc nào không hay.
Lưu Yến Linh đâu? Phản ứng đầu tiên của Chu Tô khi tỉnh táo lại chính là đẩy cửa phòng làm việc tìm người, kết quả không có, nơi nào cũng không có. Lại quay lại ngồi trên ghế, có chút đau đầu, đáng lẽ sẽ vứt mọi thứ đấy đi ngủ. Nhưng mà nghĩ đến tình cảnh lúc này của Lưu Yến Linh, cơn buồn ngủ của Chu Tô chợt biến mất.
Đang suy nghĩ nên đi đâu tìm người bỗng thấy trên bàn có một tờ giấy ghi nguệch ngoạc mấy chữ:
“Chu Tô, tên khốn kia tối hôm qua thế nhưng lại lặng lẽ san tên căn hộ. Ngay bây giờ tớ sẽ đi tìm anh ta. Tớ chắc chắn sẽ giết anh ta!!!"
Chu Tô sững sờ, tay siết chặt tờ giấy kia. Cảm thấy chua xót trong lòng, xem ra Dương Lực thật sự muốn trở mặt, một chút đường sống cũng không lưu lại cho Lưu Yến Linh.
"Con mẹ nó!" Chu Tô hung hăng ném tờ giấy trong tay xuống đất, cửa cũng không kịp khóa, hùng hục chạy khỏi tòa soạn. Hiện tại, Chu Tô nghĩ phải đến công ty của Dương Lực. Vừa chạy vừa nghĩ thầm ‘Lưu Yến Linh, cậu phải bình tĩnh nhé, hai người nếu một người chết, một người vào tù, con gái bảo bối của cậu sẽ phải làm sao?’
Kết quả khi đến công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lo-nhung-nam-thang-tuoi-dep-nhat-cua-em/1489370/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.