Buổi trưa hôm đó, Chung Ly vừa về tới Đại viện đã nhìn thấy Chu Tô đang mò mẫm trên mái nhà tìm cách leo xuống đất. Chung Ly cả kinh đang suy nghĩ như thế nào đem Chu Tô xuống thì đã thấy Chu Tô giống như cánh diều đứt dây té xuống, Chung Ly không hề nghĩ ngợi liền nhào tới.
Không sai, lúc đó chính cậu đã gạt mọi người là mình đúng lúc đi qua, xui xẻo bị Chu Tô ngã đè lên. Thế nhưng lời nói dối vụng về đó cư nhiên lại được mọi người đều tin.
Bởi vì sẽ không ai tin tưởng, một hỗn thế Tiểu ma vương như Chung Ly không quan tâm đến tính mạng đi cứu một cô bé bình thường không bao giờ giao du với cậu ta như Chu Tô.
Chung Ly tại sao không nói? Bởi vì cậu hiểu rất rõ Chu Tô. Cô kiêu ngạo, quật cường, luôn luôn xem thường kẻ cả ngày chỉ biết bày trò phá phách gây chuyện như Chung Ly, lần này cứu giúp cô ấy liệu có cảm thấy cảm kích đây?
Chung Ly cũng có lòng tự tôn của chính mình. Cậu không hy vọng người khác nói mình liều mạng đi cứu một người mà người kia không thèm quan tâm đến sự hy sinh đó của bản thân. Cho dù đó có là mấy lời vô nghĩa của mấy kẻ rảnh rỗi nhưng nếu nghe nói vậy, tim của cậu cũng sẽ đau, hơn nữa sẽ rất đau.
Dù thế nào đi chăng nữa, mục đích của cậu cũng đã đạt được, cô ấy không có việc gì, không phải chịu một chút thương tổn nào.
Mà cậu, gãy xương rồi cũng sẽ nhanh khỏi thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lo-nhung-nam-thang-tuoi-dep-nhat-cua-em/1489347/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.