Hwan
********
Người trên quảng trưởng đã về gần hết, Mischa đang buồn ngủ cũng được Khắc Đặc ôm về. Mà hai đứa nhóc kkia lại không về sớm như vậy, bọn nó nằm dưới tàng cây, ánh trăng đêm nay rất sáng, ánh trắng chiếu sáng toàn bộ rừng cây.
“Cầu Cầu, các chú Lâm Mộc đều đã kết hôn, không biế tới khi nào chúng ta mới kết hôn đây.” Casso cảm thán nói. Về phần từ ‘kết hôn’ này, tự nhiên là học được từ chỗ Lâm Mộc.
Cầu Cầu liếc nhìn Casso “Kết hôn cái gì? Đến bây giờ tôi còn không biết tôi là loài gì nữa đây?” Nghĩ vậy Cầu Cầu cảm thấy tâm tình như ánh mặt trời của mình biến thành mây đen. Nó từ trong rừng rậm Ma Vụ đi ra vì nó biết nó là loài gì, nhưng mà cho tới bây giờ nó còn chưa có gặp qua thú vật hoặc thú nhân giống nó, đương nhiên cũng không có thú nhân gặp qua loài giống nó.
Cảm thấy tâm tình của Cầu Cầu tụt xuống, Casso vội nói “Cầu Cầu, cậu biết nói ngôn ngữ của thú nhân, cậu nhất định là thú nhân. Đương nhiên, cậu là giống đực thì tôi vẫn thích cậu.” Casso lập tức biểu đạt cõi lòng mình.
Kỳ thật Cầu Cầu nghe thấy lời Casso nói vẫn rất cảm động, nhưng nó tỏ vẻ tuyệt đối sẽ không nói ra.
“Ai, nếu có thể tìm được tộc nhân của tôi thì tốt rồi, như vậy tôi sẽ không lo lắng tôi là thứ kỳ quái gì đó.”
“Cầu Cầu, cậu đừng lo lắng. Đợi tới khi tôi thành niên rồi tôi sẽ cùng cậu đi ra ngoài tìm tộc nhân của cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lac-du-thu-xuyen-viet-chi-du-thu-bo-lac/763073/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.