Edit + Beta: Hwan
*************
Phòng Lâm Mộc là nơi tụ tập của bốn người bọn họ.
Ngồi xếp bằng trên giương gỗ, ăn hoa quả thịt khô trên cái bàn nhỏ, trong thời tiết mây mù mênh mang này, nhàn nhã mà tự tại.
“Lâm Mộc, cái bàn nhỏ này của ngươi thật phương tiện. Ta cũng muốn một cái, như vậy, ta không cần rời khỏi giường cũng có thể ở trên giường ăn cơm.”
Lâm Mộc trợn trắng mắt, “Sacha, ngươi còn có thể làm biếng hơn sao?” Nói xong cười cười, “Bất quá ta cũng đang có ý đó.”
Phil cùng Linie bất đắc dĩ nhìn hai người này, “Hai người các ngươi a, thật phục các ngươi, một đôi kẻ lười.”
“Này có là gì. Sinh hoạt lý tưởng của ta vẫn là: xuân vây thu thiếu hạ ngủ gật, mùa đông thì ngủ đông, một cuộc sống thật tốt đẹp biết bao.” Lâm Mộc còn bày ra bộ dáng hưởng thụ mà nói ra sinh hoạt mà hắn thích, đó mới là cách sống hưởng thụ nhân sinh.
Phil nâng cằm ngẫm lại, “Tuy rằng thú nhân thật thích không cho giống cái nhà mình làm bất cứ việc gì mệt nhọc. Nhưng, Lâm Mộc à, cái gì cũng không làm thật sự được không? Sẽ không thấy nhàm chán sao.”
“Ta cảm thấy có một ít việc làm tương đối tốt hơn, giống như hiện tại, ta mỗi ngày đều có chuyện để làm, thực quá sung sướng.”
Sacha cắn trái cây cũng gật đầu, tuy rằng hắn thích làm biếng, nhưng nhượng hắn ngủ cả ngày hắn cũng không làm được.
Lâm Mộc chảy mồ hôi, “Không cần nghiêm túc thảo luận vấn đề này đi. Này là cách nói khoa trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lac-du-thu-xuyen-viet-chi-du-thu-bo-lac/763057/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.