*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Tử Sắc Kinh Cức
Edit + Beta: Hwan
**************
Màn đêm dần dần buông xuống, Lâm Mộc ngồi xổm nhìn hai tiểu tử tương thân tương ái ôm nhau.
Nhìn Casso dùng chân trước ôm Cầu Cầu, bộ dáng hai tiểu tử kia ôm nhau ghé đầu vào cùng ngủ làm cho Lâm Mộc thấy vui. Cả hai đều là ấu tử, cả hai đều phì đồ đô. Lâm Mộc nhịn không được nhu nhu đầu nhỏ, Cầu Cầu lấy lòng cọ cọ tay hắn.
“Rất đáng yêu, ngươi còn có thể đáng yêu nữa không.” Nói xong nhịn không được muốn ôm Cầu Cầu, đáng tiếc Casso thấy Lâm Mộc vươn tay tới liền dùng người mình che lại tỏ vẻ bất mãn.
Casso nhìn Lâm Mộc không đi ngủ mà quấy rầy nó cùng Cầu Cầu nói chuyện phiếm, trong lòng ngóng trông Patrick thúc thúc nhanh mang hắn đi đi.
Casso thấy Lâm Mộc tự mình chút chút lại đùa bỡn Cầu Cầu, trong lòng nhịn không được phun tào Lâm Mộc: “Không phát hiện Cầu Cầu đang xem thường ngươi sao? Thật sự là ngốc chết, tiểu tâm Cầu Cầu cắn ngươi a. Cầu Cầu cắn người rất lợi hại, ta biết rất rõ, rất đau.” Bất quá biết hậu quả làm phiền Cầu Cầu thực nghiêm trọng, nhưng nó thực sự không muốn nói cho Lâm Mộc biết. Cho dù nó nói Lâm Mộc cũng không hiểu, Lâm Mộc còn không có thông minh để học được ngôn ngữ của thú. Casso dung thân thể làm hết mọi cách che chắn cho Cầu Cầu, không cho Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lac-du-thu-xuyen-viet-chi-du-thu-bo-lac/763030/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.