Hwan / Anika 1208
********
Ánh nắng ấm áp xuyên qua những tán cây chiếu khắp khu rừng, tạo thành nhiều tia sáng, một số thì đọng lại trên lá cây, cành lá lay động lấp lánh ánh sáng, khiến cho khu rừng tăng thêm vài phần mộng ảo.
Rừng rậm vào buổi sớm bao giờ cũng mang lại cảm giác nhẹ nhàng thoải mái, trên những đóa hoa xinh đẹp đọng lại những giọt sương, tỏa ra những tia sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời. Có vài giọt sương sớm cũng đọng lại trên cành lá xanh biếc, nom có vẻ như vừa muốn rơi xuống lại như không muốn…
Tí tách…
Hơi lạnh truyền đến từ mặt đất khiến cho Lâm Mộc đang mê man dần có lại ý thức, tuy rằng không muốn tỉnh lại, nhưng cậu cậu vẫn cố gắng mở mắt.
Tách...
Vừa khéo có một giọt sương rơi đúng ngay trên gương mặt vừa mới tỉnh lại của Lâm Mộc. Đưa tay lau đi nước trên mặt, cậu ngồi dậy hoang mang nhìn bốn phía. Ánh vào mắt toàn bộ đều là những cái cây cao lớn dị thường, vì lá cây quá rậm rạp dày đặc nên ánh nắng chiếu xuống bị chia thành từng chùm sáng. Dưới thân là mặt cỏ mềm mại, xen lẫn một số loài hoa không biết tên.
Không phải đã là mùa thu rồi sao? Vì sao nơi này cây cỏ không khô héo, lá vàng rụng xuống? Ngọn núi mà cậu rơi xuống kia, rõ ràng đã sang thu rồi mà. Mình hiện tại đang ở nơi nào đây?
Lâm Mộc lòng đầy nghi vấn khẽ cử động cơ thể, cậu thế mà lại không hề thấy đau đớn! Thật kì quái, ngã xuống từ nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lac-du-thu-xuyen-viet-chi-du-thu-bo-lac/763022/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.