Lo lắng của Mai Vô Quá bị vui sướng làm phai nhạt, ở kinh thành yên ổn qua vài tháng, cũng trải qua vài tháng cùng Lạc Lạc. Thời điểm mang thai tháng thứ sáu, Lạc Lạc đã như một con bạch tuộc, tay chân lộ ra bé xíu, chỉ là trong mắt Mai Vô Quá, nàng vẫn là nương tử xinh đẹp nhất.
Ngày hôm đó, hai người đang ngắm hoa ở sân sau, chợt nha hoàn giao một thiệp mời, Mai Vô Quá mở ra nhìn, không khỏi nhíu mày.
“Ngươi mau thưởng chút bạc, tiễn người ta đi thật cẩn thận.” Mai Vô Quá phân phó nha hoàn, gã sai vặt chân chạy của Vương phủ cũng không thể đắc tội.
“Muội xem chút, là thiệp mời của ai?” Lạc Lạc với tay giành lấy.
“Cẩn thận nào, huynh đưa cho muội.” Mai Vô Quá khiển trách, đứng dậy duỗi tay mắng nàng.
“Hả? Đại thọ của Vương gia, ngay ngày mai, lại phải trích máu tặng lễ vật lớn rồi.” Lạc Lạc có chút đau lòng.
“Đây đều là chuyện nhỏ, lúc này muội cũng không thể đến chỗ đó, tự ta đi là được.” Mai Vô Quá nói.
“Này, ông ta sẽ không tức giận chứ.” Lạc Lạc thấy trên thiệp viết rất rõ ràng, mời cả hai người.
“Ta không quan tâm nhiều đến thế, phu nhân quan trọng nhất.” Mai Vô Quá ngồi xuống, đỡ bụng của nàng nói: “Cùng lắm thì ta nói nhiều hơn đôi lời hay là được, muốn ta mang thân thể phu nhân đi lấy lòng ông ta, vậy ta không cần làm nam nhân.”
“Nhìn huynh nói kìa, cũng không có nghiêm trọng như vậy, đi lại nhiều chút cũng tốt.” Mặc dù Lạc Lạc miễn cưỡng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-khoai-tuong-cong-thang-chuc-ky/1580016/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.