Lạc Lạc nhìn Trương lão nương đang cắm mắt xuống nệm rơm, khổ sở không chịu được, mà phía sau bà là nữ nhân sắp phát điên kia, đang khơi lên một nụ cười mỉm đẹp đẽ bày tỏ tâm tình vui sướng cực độ lúc này của mình.
Lạc Lạc cảm giác đầu muốn vỡ ra, lảo đảo l/eq.u.y(do}n chạy ra khỏi phòng giam, đi tới cửa lớn thì không còn sức để đứng nữa, dựa vào vách tường chậm rãi ngồi xuống, như rơi vào đống bùn nhão.
Đúng vậy, nàng tin lời nói của Trương đại tỷ, bởi vì nếu như lời nàng nói là sự thật, có thể giải thích vì sao ba năm trước quan hệ của Trương đại tỷ và chồng bắt đầu chuyển xấu. Cũng giải thích vì sao Trương đại tỷ chờ đến lúc nữ nhi mất vì bệnh tật mới bắt đầu trả thù, bởi vì tội mạo danh đính thế* đi tòng quân sẽ phạm vào tội khi quân, cả nhà sẽ bị chém đầu tịch thu tài sản, cho nên sau khi nữ nhi mất Trương đại tỷ mới không hề thương nhớ. Càng giải thích vì sao hôm đó Trương bộ đầu múa đao lại kém như thế. Đúng vậy, hôm đó không cẩn thận đụng vào người Trương bộ đầu vô tình chạm qua bàn tay của hắn, lòng bàn tay không có nốt chai sần, một bộ đầu quen dùng đại đao bắt người lại không có nốt chai sần?
(Mạo danh đính thế: giả mạo danh nghĩa của người nào đó.)
Kể từ ba năm trước Tích Yên không còn được cha mình yêu thương, cũng chưa từng nhận được tượng gỗ, nếu nghĩ lại, nói vậy mình ở bên quán nhỏ mua được tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-khoai-tuong-cong-thang-chuc-ky/1579985/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.