“Muội nói là, ca ca muội, nói” Tích Yên nghe lời nói của Lạc Lạc xong chợt mất tinh thần, động tác trên tay cũng chậm lại một chút.
“Tích Yên, ta đi ngủ một lát, các ngươi cũng nghỉ ngơi chút đi, không cần phơi nắng mãi đâu.” Mã đại tỷ nói với hai cô nương trong sân.
“Muội biết rồi.” Lạc Lạc nhìn Tích Yên tựa hồ đang ngây ngẩn cả người, liền thay mặt hai người trả lời.
“Tích Yên tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy?” Lạc Lạc đụng nhẹ vào cánh tay nàng, thầm nghĩ thật xin lỗi, trước tình cảm người người đều ích kỉ, ngươi có thể tìm được người tốt hơn, nhưng Mai ca ca chỉ có thể là phu quân của mình ta.
“Không có gì, không có gì.” Tích Yên cúi thấp đầu, vẻ mặt mất mát.
Hai người lẳng lặng ngồi một lúc, Tích Yên chậm rãi mở miệng nói: “Lạc Lạc muội muội, muội nói xem, tướng công có phải đều sẽ khiến nương tử đau lòng hay không?”
Lạc Lạc nghe vậy giật mình, thầm nghĩ mình nói dối không phải là để cho nàng yếm thế đi, vậy mình cũng tạo tội nghiệt cũng lớn, vì vậy cà lăm nói: “Cũng không hẳn là, vẫn có rất nhiều người tốt.”
“Nương tỷ khóc rất nhiều.” Tích Yên miễn cưỡng nhếch miệng nói: “Khụ, xem tỷ nói với muội chuyện này để làm gì chứ, muội cũng sẽ không hiểu.”
“Muội hiểu a, tỷ xem Mã đại ca thật tốt với Mã đại tỷ, còn nữa, còn có” Lạc Lạc đột nhiên phát hiện chỉ biết có nhà Mã Bộ khoái là vợ chồng.
“Lạc Lạc, về sau tỷ muốn mở to hai mắt tìm tướng công.” Tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-khoai-tuong-cong-thang-chuc-ky/1579965/chuong-22-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.