Ngày hôm sau, Mã đại tỷ muốn dẫn Tích Yên đi y quán tìm đại phu, Tích Yên đành phải hứa hẹn về nhà tìm nương mang mình tự đi tìm đại phu nhìn một cái. Thân thể Mã đại tỷ còn chưa ổn, thấy Tích Yên chịu đi y quá, cũng không kiên trì nữa. Tích Yên đi cả một ngày, đến lúc hoàng hôn xuống mới đầy mệt mỏi trở lại. Thấy Mã đại tỷ thần sắc lo lắng, cười nói: “Nương mang ta đi Chưởng Trân Lâu tìm đại phu, không có chuyện gì, quả nhiên có chút hỏa khí.”
Mã đại tỷ cùng Lạc Lạc nghe vậy thở một hơi dài nhẹ nhõm, nhìn Tích Yên ngựa không ngừng vó cầm nồi lên làm cơm, nhìn cũng không giống người có bệnh, liền yên lòng.
Mai Vô Quá trở về liền đem Lạc Lạc tiếp về nhà, không ăn cơm tối ở nhà Mã Bộ khoái, vì hắn cảm thấy Lạc Lạc không thích. Hai người ăn cơm tối, Lạc Lạc như cũ ở trong sân hóng mát, Mai Vô Quá luyện chiêu thức trong quyển sách lão khất cái đưa, chốc lát sau, tiếng gõ cửa vang lên: “Mai đại ca, là ta, Tích Yên.”
Mai Vô Quá ngẩn người, đi tới giữ cửa, Lạc Lạc ở đằng sau dẩu môi lên. Hiểu cho Tích Yên là một chuyện, có thể tiếp nhận hay không lại là một chuyện khác.
“Tích Yên cô nương, đã trễ thế này, có chuyện gì không?” Mặt Mai Vô Quá nhìn không ra biểu tình gì, nhẹ nhàng hỏi.
“Dạ, biểu di kêu ta tới đưa cho Mai ca ca các người chút canh, tối nay hầm cách thủy, nhân lúc còn nóng uống đi. Còn có túi hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-khoai-tuong-cong-thang-chuc-ky/1579961/chuong-20-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.