Tạm không kể tới Lạc Lạc đang dùng ánh mắt sùng bái mà nhìn lão khất cái, nói đến Mai Vô Quá cầm quyển sách kia xem đến nhập thần. Quyển sách này bìa đã rách đến không chịu nổi, chỉ còn lại một mảnh lờ mờ thấy được chỉ một chữ "tụng", trong sách cũng cần phải cố mới miễn cưỡng đọc ra chữ. Mai Vô Quá vừa xem liền mê, đoạn đầu nói về nội công tâm pháp, Mai Vô Quá thử một chút liền cảm thấy tinh thần sảng khoái, kế tiếp là khẩu quyết khinh công, sau đó cuối cùng là kiếm pháp.
Mai Vô Quá đọc, rồi thử, cho đến khi tiểu nha đầu kéo tay áo mình mới phục hồi tinh thần.
"Mai ca ca, Mã đại tỷ và Mã bộ khoái tìm huynh kìa."
"Tìm ta? A, đã giờ này rồi sao, đói bụng không?" Mai Vô Quá vội vàng đem quyển sách kia nhét vào trong ngực, rồi liền đi theo Lạc Lạc ra cửa.
Mã bộ khoái cùng Mã đại tỷ đang từ ngoài cửa đi tới: " Tiểu huynh đệ, hôm nay không có ra nngoài phải không, mấy ngày liên tiếp mưa to, ra ngoài cũng không có việc mà làm." Mã đại tỷ nói to.
"Không có ra ngoài, thời tiết không tốt, mấy ngày nay không có biện pháp, ta đang lo đây." Mai Vô Quá cười đáp.
"Tiểu huynh đệ đừng buồn, đang có một việc, ngươi có muốn làm không? Lão Mã nhà ta trở về đề cập với ta, ta vừa nghĩ tiểu huynh đệ hai ngày nay phỏng đoán cũng không còn việc để làm, phù sa trong không chảy ruộng ngoài (Hề: câu này kiểu là việc tốt thì không để người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-khoai-tuong-cong-thang-chuc-ky/1579938/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.