"..."
Tề Nhất Minh đặt lá thư trên tay xuống. Cậu ta dường như trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, một lúc sau mới khó khăn mở miệng, "Cậu, cậu có liên lạc với em trai chưa? Wechat hay là..."
Quan Bái bình tĩnh lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại di động.
- -Hôm đó anh lo lắng Lý Nãi Ấu sẽ bị dư luận ảnh hưởng cho nên tịch thu di động nhưng lại không ngờ người này còn không thèm cầm điện thoại di động đi, chỉ để lại một bức thư đầy lỗi chính tả, cứ như vậy mà nhẹ nhàng bốc hơi.
Quan Bái không biết mình đã đọc bức thư này bao nhiêu lần.
So với bức thư mời tinh xảo mà Lý Nãi Ấu viết cho anh vào ngày sinh nhật thì bức thư này được viết vội viết vàng. Mặc dù tên Quan Bái của anh không còn viết sai nữa nhưng mà "chàng chàng thiếp thiếp" lại viết thành "nói nói thiếp thiếp", chữ "yêu" trong câu "em yêu anh" cuối cùng còn viết thiếu nét.
Quan Bái đọc thư lần đầu tiên còn tức đến nỗi bật cười.
Màn rời đi không lời tạm biệt của Lý Nãi Ấu khiến anh vừa hoang đường vừa mờ mịt nhưng sau khi đọc thêm mấy lần nữa, Quan Bái từ từ bình tĩnh lại.
Ở trong thư Lý Nãi Ấu nói mình "về nước Anh để giải quyết vấn đề", Quan Bái không biết tình hình bây giờ Lý Nãi Ấu muốn giải quyết bằng cách nào và vì sao phải trở về nước Anh mới có thể giải quyết.
Thường thì Lý Nãi Ấu vĩnh vĩnh là người chủ động, lúc nào cũng đòi Quan Bái ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-kem-chat-luong/1091994/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.