Lý Nãi Ấu cảm giác trái tim của mình sẽ không bao giờ đập nữa.
"La Sâm, sao chú lại đến đây..."
Đang đứng ở cầu thang, Lý Nãi Ấu cẩn thận liếc mắt nhìn động tĩnh qua cánh cửa, có chút tức giận hỏi: "Chú qua khi nào vậy? Sao chú không nói trước với cháu..."
Trái ngược với sự bất an của Lý Nãi Ấu, La Sâm trông rất bình tĩnh.
"Neo." La Sâm nói, "Đã bốn ngày rồi cháu chưa trả lời mail của chú."
Lý Nãi Ấu nghẹn ngào, có chút chột dạ cúi đầu.
Cũng không phải cậu không muốn trả lời mà vì gần đây email nào La Sâm cũng thúc giục cậu về nhà nên Lý Nãi Ấu không biết phải trả lời như thế nào.
"Thứ hai."
La Sam tiếp tục nói. "Còn vài tuần nữa là đến Giáng Sinh, cháu đã xa nhà được sáu tháng, chính xác 173 ngày, phu nhân hy vọng cháu có thể về nhà một lần."
"Cuối cùng, cũng là cân nhắc cá nhân của Rebecca, cô ấy hy vọng chú có thể tự mình gặp người mà cháu thích."
Ánh mắt của La Sâm đột nhiên có chút lo lắng, "-Neo, chú không tùy tiện đánh giá một người qua vẻ bề ngoài nhưng mà nếu hai người thật sự yêu nhau chú nghĩ hắn cần phải tăng trình độ tiếng Anh lên một chút nữa."
La Sâm nhầm Thiệu Cát ra mở của là Quan Bái.
"Chú nhận nhầm người rồi."
Lý Nãi Ấu ỉu xìu, "Tiếng Anh của anh ấy thật sự rất tốt - chú, bây giờ chú đang ở đâu vậy? Chú có mang theo thuốc huyết áp không? Chú có nói với mẹ chú đến đây chưa..."
"Chú sống ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-kem-chat-luong/1091991/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.