Hai mắt Lý Nãi Ấu vô hồn, vừa xúc một thìa bánh cho vào trong miệng vừa vùi đầu uống từng ngụm rượu đế, im lìm không nói một tiếng ăn cả nửa tiếng đồng hồ.
Bão bình luận ai nấy đều choáng váng.
"Các anh em tôi ngu luôn rồi. Đây cũng cứng quá đó hả? Hóa ra người đẹp con lai ăn bánh ngọt phải phối cùng rượu ngũ lương à?"
"Nhưng mà cái này là đã là lượng cho phép rồi đúng không? Em trai có thể không biết độ cồn của rượu đế, tôi có chút hoảng hốt, một cái ly lớn này làm sao chịu nổi..."
Cũng may là Lý Nãi Ấu sau khi uống thêm mấy ngụm cuối cùng cũng cảm nhận được có gì đó không ổn.
Cậu đặt cốc xuống, hơi ngả người ra sau, ngập ngừng nháy mắt.
"Khó uống quá đi."
Lý Nãi Ấu có chút tủi thân, "Giống như là, như là cơm thiu... trộn với sơn mốc, rồi thêm một chút chút nước cỏ xanh..."
"...Tôi, tôi không uống được nữa."
Lý Nãi Ấu nói ngắt quãng, lại nấc một cái, "Tôi đi nghỉ một lát đây, có được không..."
Thế là Lý Nãi Ấu nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính một lúc.
Bão bình luận trên màn hình bay rất nhanh, Lý Nãi Ấu cảm giác trước mắt gì hình như có chút mơ hồ. Cậu híp mắt lại, giơ tay lên dụi dụi mắt, đầu óc hỗn loạn làm sao cũng không nhìn thấy đồ vật trước mắt.
Lý Nãi Ấu đã quên hiện tại mình đang ở đâu và đang làm gì.
"Bây giờ, bây giờ...mấy giờ rồi?"
Lý Nãi Ấu tự lẩm bẩm một mình rồi dựa sát vào màn hình. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-kem-chat-luong/1091983/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.