Quan Bái vô cảm đứng bên ngoài cửa kính của phòng tập thể hình, nhìn Lý Nãi Ấu đang lảo đảo đi về phía mình.
Hai mươi phút trước, Lý Nãi Ấu ở đầu dây bên kia dường như là giật lấy máy điện thoại, thở dốc kêu cứu: "Anh ơi, mau tới cứu em với. Em hối hận rồi. Em không ngờ Ryan lại như thế này. Em không muốn---"
Quan Bái thật sự cảm giác đầu của mình đau muốn nứt ra.
Nhưng thiếu niên ở đầu dây bên kia dường như thật sự không thoải mái, tiếng thở dốc cũng rất nặng nề, Quan Bái chỉ có thể cố nén lửa giận trong lòng, chậm rãi an ủi trước.
"Đừng sợ, tới một chỗ an toàn trước đi."
Quan Bái hít một hơi thật sâu, "Nếu anh ta còn muốn ép buộc cậu, cậu hãy chụp ảnh để làm chứng cứ."
Lý Nãi Ấu bên kia dừng một chút, dường như là hơi mờ mịt a một tiếng.
"Cậu đang ở đâu?" Quan Bái đứng dậy, bình tĩnh cầm chìa khóa đi ra ngoài. "Tôi sẽ tới ngay."
Lý Nãi Ấu bối rối: "Không sao..."
"Mau lên." Quan Bái lạnh lùng thúc giục.
Lý Nãi Ấu áp úng một hồi cuối cùng cũng báo ra được tên của một khách sạn.
Trên đường đi, không khí xung quanh Quan Bái vô cùng âm trầm, quai hàm anh căng cứng, mặt lạnh như băng nhìn chằm chằm cảnh vật ngoài cửa số không nói một lời làm cho bác tài xế taxi nhiệt tình muốn bắt chuyện lại bị người trong gương chiếu hậu dọa cho hoảng sợ.
Quan Bái biết người nước ngoài sẽ cởi mở với phương diện tình cảm và các mối quan hệ hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-kem-chat-luong/1091979/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.