Tinh Tuệ cứ ám ảnh mãi những lời J nói. 
Hắc! 
Cô nghĩ, đây chính là điều mà cô cảm thấy linh hồn của J còn nữ tính hơn cả cô! 
Vậy thì yêu một người là khó hay quên một người là khó? 
Cuối cùng, cô phải thừa nhận rằng cô không biết làm sao để có thể quên một người, mà yêu một người thì không biết bắt đầu từ đâu? 
Phải chăng cô đã mất đi năng lực «yêu một người»? 
Bỗng nhiên một cảm giác đau nhói truyền đến từ sau cổ, tiếp sau là sự tê dại truyền khắp toàn thân, Tinh Tuệ không khỏi rùng mình một cái, linh tính mách bảo là Cao Nguyên, nhưng cô dường như không bao giờ đủ khả năng kháng cự những quyến rũ của anh... 
"Em đang nghĩ gì?" giọng Cao Nguyên từ sau lưng truyền đến, thật mơ hồ, môi vẫn không rời cái cổ trắng nõn của cô. 
"Ừ... Không có gì..." Lúc này, ngoại trừ tập trung tinh lực chống đỡ sự tiến công từ bên ngoài của Cao Nguyên, cô không còn tâm tư để suy nghĩ bất kỳ thứ gì khác. 
Tay của anh từ phía sau đưa ra trước vuốt ve khuôn ngực tròn trịa không mặc nội y của cô, ngón tay khuấy động trên người cô, làm cho cô ý loạn tình mê. 
Tinh Tuệ hít vào một hơi, vô thức mỉm cười: "Nhột..." 
"Còn kiểu này?..." Anh ôm chặt cô, ngón tay càng không thể đứng yên. 
"A..." Cô hét rầm lên, cố gắng giãy giụa, nhưng thật vô ích. 
"Em đổi nước hoa sao?..." Anh vẫn còn mút lấy cổ cô, giọng nghe rất hưởng thụ. 
"Không có... do chiều nay, J cầm sản phẩm mới đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-hoa-cuc-tay-cuoi-cung/278680/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.