Đường Tinh Tuệ để dao xuống dĩa, quay đầu nhìn J, từ lúc ngồi xuống đến giờ cứ mỗi giây Jđều ngước mắt nhìn cô nhưng vẫn không nói một lời nào. Cô hỏi: "Xin hỏi, chẳng lẽ trên mặt tôi có khắc bảy chữ to ‘Thuần chất trung thành đền nợ nước’ sao?"
"Không có a." J trả lời cực kỳ tự nhiên.
"Vậy vì sao mà anh cứ nhìn chằm chằm vào mặt tôi?"
J nheo mắt lại, vừa cẩn thận quan sát trong chốc lát, mới đáp: "Trên mặt cô mặc dù không có khắc ‘Thuần chất trung thành đền nợ nước’, nhưng mà có khắc sáu chữ này ‘Sinh hoạt tình dục mỹ mãn’ ha ha."
"..." Tinh Tuệ đột nhiên cảm giác chút khó nuốt đành phải hít một hơi thật dài.
"Nói như vậy hai người đang rất tốt, phải không?"
"Ai?"
"Còn ai vào đây!" J trừng to mắt, giọng có vẻ oán hận.
"..." Sự trầm mặc của cô, ngay cả chính cô cũng không biết là thừa nhận hay là phủ nhận.
"Nếu như đem gương mặt thúi cùng tính tình như quỷ hồi tuần trước của cô ra so sánh thì biết liền, hiện tại cô không có cách nào để chống chế."
"Tôi có làm sao đâu?" Sở trường lớn nhất của cô chính là giả bộ vô tội.
"Như thế nào là không có, " J nheo mắt, "Chỉ là như một con ruồi không đầu."
"..." Cô luôn bị J làm cho á khẩu nhưng thật ra cũng là bởi vìJ luôn nói trúng tim đen của cô.
"Cô cuối cùng làm rõ ràng nguyên nhân hai người gây gỗ sao?"
Tuần trước, lúc J truy vấn, Tinh Tuệ nhịn không được "nhả ra", nói cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-hoa-cuc-tay-cuoi-cung/278673/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.