Đảo nhỏ ban đêm đón gió biển mát lạnh, càng về khuya càng rét mướt, tô điểm những vì sao lấp lánh.
Narcissus nôn nóng, trằn trọc ngủ không yên, nhan sắc trở nên phờ phạc, gương mặt trắng như tuyết lộ rõ trạng thái buồn bực và rầu rĩ. Kỳ hạn mười ngày đã qua mà vẫn chưa ai đặt chân đến hòn đảo này ngoài anh.
Đột nhiên bị chạm nhẹ vào người, Narcissus mở to mắt, ngũ quan trắng trẻo hiện lên vẻ nghi hoặc cùng lãnh đạm, đôi môi tựa cánh hoa mấp máy liên hồi thầm hỏi: "Là mẹ sao?"
Không phải.
Là Rouyana - nữ thần gió biển, nàng xuất hiện trong tư thế mỹ miều và ngân nga khúc hát:
"Người chợp mắt trong mơ màng bất an
Phải chăng ta chiêu đãi chưa chu toàn
Là mứt Suye chẳng đủ ngọt nồng, hay chăn lụa đệm tơ không hề mềm xốp?
Ta từ đỉnh Deschfu xa xôi nhờ cơn gió biển mở đường, vừa quét mắt thì trông thấy ngươi, biết bao vui sướng
Ngươi cao quý ngạo mạn, ta nào để bụng, ngươi tự tin buồn rầu, ta đồng cảm như đồng bệnh tương liên
Ta gắng sức thoả mãn yêu cầu, ngươi lại hờ hững trầm tư, không màng đoái hoài điệu múa cùng giọng hát của ta
Tại ta không đủ chân thành, hay tại ta sơ suất làm phật ý người?"
Narcissus mỉm cười với Rouyana khiến tim nữ thần biểu tình dữ dội, nàng liên tục che miệng, "Ngươi đẹp trai quá, hôm nay ta tới là nhằm thông báo tin tức, ta nom thấy cánh buồm phương xa đang tiến gần, áng chừng sau hừng đông sẽ có người tới đây."
Ánh mắt Narcissus sáng quắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-hoa-cua-narcissus/1136292/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.