"Đấng vĩ đại, những vị thần yêu dấu của chúng con
Xin hãy bước ra từ Thần Điện vinh quang ngắm nhìn
Nhìn xem tường thành, nhìn xem tín đồ sùng đạo
Vị vua sống trong lâu đài vững chãi và cao ráo
Xin hãy mở to mắt mà trông
Trông ra lâu đài, trông về dân ruột
Tường gạch rộng thênh chất chồng xương, xác
Hạ lưu sông Troy lang thang kẻ lạc loài
Người lao động chân tay đều mỏi mệt, phận đàn bà nước mắt cũng cạn khô
Ngẩng đầu xem, thi cốt thành bụi đất
Tổ tiên hỡi, chẳng cô đơn, một giây sau hãy có người ngã mất
Rên rỉ cùng bột phấn rưới phủ lệ cay, cùng người hò hẹn
Tiệc lớn Âm phủ đã lên đèn
Hỡi loài người, chúng ta còn chờ đợi chi nữa
Trông ngóng các anh hùng xuất thế
Hay là vọng mong chúng thần thương hại
Nữ thần mùa màng đã vứt bỏ chúng ta
Mùa xuân vĩnh viễn chẳng đến."
...
Tiếng ca lặp đi lặp lại quanh quẩn vang vọng khắp trong và ngoài tường thành.
Thành phố Troy được xây dựng trên vùng đồng bằng rộng lớn, bao quanh là núi và biển, với cảnh quan và khí hậu nội địa đặc trưng.
Nơi đây chia làm hai phần, bên trong và bên ngoài thành phố, lấy ranh giới là bức tường cao chót vót mà kiên cố giao nhau ở giữa.
Toà lâu đài vô tận đã bắt đầu thành hình, cao ngất ngưởng.
Theo miêu tả của người ngâm thơ dạo, lâu đài này có thiết kế vô song với những món trang sức tuyệt đẹp được tô điểm bằng sơn mài, ngọc trắng, các bình bằng vàng và đồng có hoa văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-hoa-cua-narcissus/1136278/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.