🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gió ấm khẽ thổi, tấm rèm màu lam nhạt trong phòng giáo viên khẽ rung động. Các giáo viên đều uế oải ngồi chấm bài, thỉnh thoảng quay sang tán dóc chuyện thời trang và ăn uống.



Hoa của Hạ Trường Ninh đưa tới thì tôi phải làm thế nào? Trong đầu tôi chỉ suy nghĩ mỗi vấn đề này.



Không hẳn là không cảm động. Khi hắn nói thích tôi hôm qua, tôi đã tin là thật. Có điều đối với hắn tôi không có cảm giác như đối với Đinh Việt. Tin thì tin, tôi vẫn muốn cách hắn xa một chút.



Cho dù Hạ Trường Ninh nghiêm túc thì tôi cũng không có cảm giác. Dường như tôi không hiểu thế nào là rung động. Có lẽ, tôi thực sự không có trái tim.



“Cô Ninh, nghĩ gì mà thừ người ra thế?” Cô Trần gõ gõ bút lên mặt bàn.



Tôi cười ngượng ngùng, không thể nói cho cô ấy biết tôi sắp được một người tặng hoa, đang đau đầu suy nghĩ xem nên giải quyết chuyện này thế nào đúng không? Còn một tiết nữa là hết giờ, tôi xem giờ, thu thập sách vở đứng dậy.



“Còn một tiết nữa thôi, thời tiết này mà được ngủ thì thật tuyệt! Em lên lớp đây”.



Tránh được câu hỏi của cô Trần nhưng tôi vẫn cảm thấy đau đầu. Nếu như hoa được đưa tới phòng giáo viên thì bọn họ lại có chuyện để bàn tán. Hạ Trường Ninh, đường rộng thênh thang, ai đi đường nấy, nói thì dễ nghe nhưng thực hiện thì thật khó.



Tâm trạng tôi bất an suốt thời gian một tiết, tôi giảng hai mươi phút rồi để học

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-em-u-co-ma-doi-den-kiep-sau/2205619/chuong-25.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bỏ Em Ư? Có Mà Đợi Đến Kiếp Sau!
Chương 25: Hoa hồng đỏ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.