"Ù khụ khụ khụ...ặc ặc ặc..."
"Dĩ Phàm! Anh làm sao vậy?"
Ly Hà Thủy hoảng sợ nhìn anh ho như sắp chết tới nơi.
"Đang yên đang lành, tự nhiên ăn cháo vào thì lại ho?"
Cô nghi ngờ định giật lấy tô cháo từ tay anh.
"Em làm gì vậy? Trả cho anh!"
Vũ Dĩ Phàm ăn phải miếng cháo mặn muốn rụt lưỡi, nhưng vẫn phải cố làm như không biết gì. Đây là cháo mà hiệu trưởng mua cho anh!
"Sao lúc nãy còn õng ẹo chê cháo trắng cơ mà? Bây giờ lại ăn như chết đói vậy?"
Ly Hà Thủy bĩu môi, chẳng lẽ cháo này lại ngon đến thế? Đã vậy cô cũng muốn thử một miếng.
"Cho em một miếng đi!"
"Ối, không được!"
Anh khổ sở than trời, nếu để Hà Thủy nếm được cháo này, không biết cô ấy sẽ làm gì cha con Kỳ Tâm nữa.
Đã đến nước này...
Anh nhắm mắt nhắm mũi nuốt hết tô cháo vào miệng.
"Ưm ưm...ặc...ngon dễ sợ..."
Rồi anh lăn ra bất tỉnh nhân sự.
...
Hôm sau.
Cả lớp ngạc nhiên vì người bước vào lớp không phải là thầy Vũ như mọi khi, mà là cô giáo Ly.
"Thầy Vũ bị bệnh, tuần này có thể không lên lớp được. Thời gian này, cô sẽ dạy môn toán cho các em thay thầy ấy."
"Trời, thầy bị bệnh gì vậy cô? Có nặng lắm không ạ?"
Cả lớp lo lắng hỏi, duy chỉ có một mình Kỳ Tâm là bất mãn khoanh tay trước ngực.
Cô không ngốc đến nỗi không nhìn thấy ánh mắt không mấy thiện cảm của cô giáo Ly khi nhìn cô.
Hứ, cô cũng không ưa gì cô ta cả!
...
"Hoa Kỳ Tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-em-se-nuoi-anh/84531/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.