Tình hình cứ như vậy cho đến khi gần hết năm học.
Kỳ Tâm ở bên đó có rất ít bạn là người cùng nước, nên đặc biệt quý cô bé kia.
Thái độ đâm bị thóc chọc bị gạo của Vũ Dĩ Phàm với cô bé làm cô đôi lúc thấy rất khó chịu.
Vũ Dĩ Phàm luôn miệng nói "Một ngày nào đó nó sẽ lộ cái đuôi sói ra, đến lúc đó em đừng có mà hối hận!"
Kỳ Tâm cũng không vừa, mỗi lần như thế cô đều hét vào mặt anh:
"Chính anh là sói già xấu xa thì có!"
Vì thế hai người cãi nhau.
Cô bé kia vẫn không có biểu hiện gì quá phận, vẫn thân thiết với Kỳ Tâm như chị em gái trong nhà.
Nhìn thấy sự ngây thơ trong sáng của cô bé thì Kỳ Tâm lại càng thấy phiền chán thái độ của anh.
Đang chiến tranh lạnh với bạn gái nên Vũ Dĩ Phàm chỉ biết cắm đầu vào công việc, lại trở về với hình tượng thầy giáo soái ca lạnh lùng.
Lạnh lùng kiểu này làm đám nữ sinh trong trường sợ chết khiếp.
Thầy Vũ của họ trước đây tính cách vốn lạnh lùng, nhưng lần này vì đang cãi nhau với bạn gái nên cái lạnh lùng đấy còn trộn lẫn với sự nguy hiểm cần phải tránh xa.
Phòng hiệu trưởng.
"Thầy ơi em sai rồi, em hứa từ nay về sau sẽ không tái phạm nữa mà...huhuu..."
Hiệu trưởng Hoa đen mặt nhìn một hàng dài học sinh khoanh tay trước ngực khóc thảm thiết.
"Về lớp hết đi!"
Ông xua xua tay.
Đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-em-se-nuoi-anh/2009128/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.