Sau đó Vũ Dĩ Phàm vẫn kiếm đâu ra một cái loa, lớn tiếng tuyên bố anh là bạn trai của Hoa Kỳ Tâm.
Kỳ Tâm tức suýt chút nữa nội thương.
Tức nhưng làm gì được? Người dạy anh mặt dày kế chính là cô mà.
Mặc kệ Vũ Dĩ Phàm nghêu ngao hát đi về nhà của cô, cô cố tình lén ra ngoài chơi không về nhà.
"Anh thích cút đâu thì cút!"
Dù gì nhà cô cũng để mật mã điện tử mà, cô yên tâm gọi một đám bạn đi chơi.
Anh ngó theo, xác định trong đám bạn đó của cô không có Sâm Phong thì mới chịu để yên.
Đứng trước cửa căn hộ nhỏ của Kỳ Tâm, anh lóng ngóng một lúc.
Mật mã điện tử à?
Anh thử bấm ngày sinh của cô, không đúng.
Ngày sinh của bố vợ, mẹ vợ, cũng không đúng.
Mặt anh bỗng đỏ lên, hay là ngày sinh của mình?
Vẫn không đúng, anh đen mặt.
Anh vò đầu bứt tai bấm "0000", "1111",..., "9999".
Đều không đúng.
Ở một nơi khác, Kỳ Tâm đang tận hưởng cuộc sống ăn, ăn và ăn.
Bị bạn bè trêu chọc chuyện có bạn trai đẹp trai nhưng hơi thần kinh một xíu, cô cắm cúi ăn, giả vờ điếc.
Một lúc sau, cô có điện thoại.
Nhìn người gọi đến, mắt cô sáng lên.
"A lô, bố béo của con, con nói cho bố nghe, dạo ngày con kiếm được nhiều tiền lắm nhé!"
"..."
"Con ký được mấy cái hợp đồng với mấy thương hiệu nổi lắm đó! À à còn nữa, bố tin không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-em-se-nuoi-anh/2009114/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.