Gia pháp mà hiệu trưởng Hoa nói đến chính là một cái xích.
Dùng để làm gì ư?
Đương nhiên là khi nào cô muốn trốn nhà đi chơi, dùng nó xích cô lại rồi.
Một đứa con gái mà bị xích lại không cho ra khỏi nhà, quá mất hình tượng.
Bố bụng bự đại nhân dùng chiêu này quả là cao tay.
Hoa Kỳ Tâm không cam lòng ngồi một tư thế chị đại giữa phòng khách, một tay chống cằm, một tay gõ gõ lên mặt bàn, suy nghĩ làm sao để ra khỏi nhà.
Miệng còn lẩm bẩm liên hồi "Làm sao trốn đi được nhỉ?".....
Bố bụng bự đại nhân: "..."
Này này con ơi, bố vẫn còn ngồi lù lù ở đây, mày âm mưu trốn nhà ngay trước mặt bố đấy à?
Hoa Kỳ Tâm gõ bàn suy nghĩ một lúc, hai mắt lóe sáng, đứng phắt dậy, cúi đầu 90 độ lễ phép nói với hiệu trưởng Hoa:
"Bố ơi, muộn rồi, con lên phòng ngủ đây, bố cũng ngủ sớm đi nha."
"..."
Con nhà mình ngoan một cách bất thường, có chuyện.
Kỳ Tâm hiểu rõ bố mẹ cô mà biết cô chuẩn bị "tái xuất giang hồ" để đi xử lý tình địch, đảm bảo sẽ nhốt cô ở nhà.
Mấy ngày sau đó cô làm một đứa con ngoan ngoãn, ngọt ngào cười nói nịnh nọt bố mẹ để họ mất cảnh giác.
Hiệu trưởng Hoa thấy con gái ngoan ngoãn dễ thương lúc nào cũng quấn quýt cạnh mình thì hài lòng lắm.
Buổi tối, Kỳ Tâm ngoan ngoãn gọt hoa quả ngồi xem ti vi cùng nhị vị phụ huynh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-em-se-nuoi-anh/2009087/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.